ăn

món gì ăn được thì hãy ăn
ăn vô không nhức không bị hành
bây giờ ăn uống là nghĩa vụ
đâu còn tính toán mấy phần trăm

27.10.2024

 

đau

đi riết rồi nay không thể đi
chân cẳng nhiều khi nặng như chì
đứng lên ngồi xuống đau buốt óc
chuyện mình chưa kể chuyện thị phi

27.10.2024

 

một chỗ thật tịch mịch
(Tựa một tác phẩm của Võ Phiến)

xế trưa,một chút nắng vàng
con chim kêu mỏi thiên đàng là đây
rưng rưng giọt lệ lăn dài
phần tư thế kỷ nhớ ngày tóc xanh

30.10.2024

 

bốn mươi năm, xuyên mộc
(tháng 11.1984 – tháng 11.2024)

bốn mươi năm đời ta tàn như nấm
trai trẻ ối dào bụi đỏ mịt mờ bay
một ông già mắt mờ chân xiêu vẹo
ăn uống được gì răng cỏ lung lay

02.11.2024

 

anh Bốn

vài ngàn năm cày đám ruộng khô
cả đời thiếu thịt
bị lợi dụng với chiêu bài búa lớn
bỏ cày, đi, và chết không mồ

03.11.2024

 

một ngày cúp điện

thử về tuổi nhỏ một ngày
vào nhen bếp lửa khói bay mơ màng
tiếng người xa vắng mênh mang
đứng trưa gà gáy đường làng lá rơi

07.11.2024

 

tiếng việt thời nay

“phông bạt” đường hoàng lên đề thi thành phố
Cụ Đoàn té ngửa “mấy ngàn dâu”
thà núp bụi môn chờ xem trăng lặn
“cáo chồn” ngán ngẩm chốn thanh lâu !

11.11.2024

 

giáo khoa thư

luân lý giáo khoa thư
trường làng học lớp tư
cái nền xây thiệt chắc
cái nhà không bị hư

lên đời học phông bạt
mấy thạc sĩ giáo sư
nói như cái thùng rác
nghe đau cái ruột dư

12.11.2024
Huỳnh Minh Lệ

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận