Cô đối với lòng nhiệt thành và quan tâm của y, cũng yêu mến như thiêu thân yêu lữa vậy. Cô cảm thấy Hà Bình đang đi mạo hiểm. ...
Mất đi còn thống khổ hơn là trước giờ chưa có, không những vậy, còn thống khổ hơn nhiều lắm. Hà Phú Mãnh ngồi trên chiếc ghế lớn có thêu ...
Nhịn đau còn khó nhịn bằng nhịn nhục, nhưng nhịn nhục lại khó chịu hơn nhịn đau. Lâm Vãn Tiếu đã từng bị thụ nhục nhã. Ô nhục. Do đó ...
"Chí Tôn Vô Thượng Hà Tất Hữu Ngã, lão nhân gia là kẻ rất anh minh, rất biết cách dùng người; " Hà Bình lại hỏi lần nữa, "Anh ở ...
Chiến Tăng là một kẻ mang ơn báo ơn, có thù báo thù, ân oán rõ ràng minh bạch. Hà Bình thì là kẻ hiệp nghĩa, có thể nhẫn nhục ...
Hà Phú Mãnh là một người trước giờ không chịu lãng phí thứ gì: tinh thần, tinh lực, tinh dịch; lão ngồi tư thế vô cùng oai phong, nhưng lại ...
Cô gặp y, như mây trôi nổi qua khoảng trời xanh giữa mặt hồ. Những ngày đó, cô biết, trong đám Hạ Tam Lam nếu như còn thừa một kẻ ...
Cô đụng phải y, bèn giống như con lạch chảy vào trong dòng nước xoáy. Y vì cô mà đã đánh cũng không ít trận, đã làm cũng không ít ...
Câu nói ấy có cái lực lượng của một ngọn lửa man dã đang bốc cháy lên. "Mi có muốn lấy cô ta làm vợ không ?" Hà Phú Mãnh ...
"Tại sao lại kêu một gã con nít nhẹ dạ nhất trên trần đời này đi làm cái nhiệm vụ trọng yếu nhất này ! ?" Đấy là mười năm ...