Chiếc trực thăng bay là mặt nước
Như cơn mộng nhanh
Phá Tam Giang, phá Tam Giang
Bờ bãi hỗn mang, dòng bát ngát ...
Khuya đó, anh lên đường,
Từ bỏ căn nhà,
Từ bỏ quê hương…
Tất cả không còn của anh nữa. ...
Tháo giải cho nhau lời hứa cũ,
Đau như cắn lấy lưỡi mình.
Em ở lại, thôi thì em ở lại
Như thân cừ cắm giữa lạch đời trôi. ...
Biển ve lặng. Cây sững sờ một lúc.
Mắt người sâu vời vợi ẩm hơi chiều.
Thời tiết chuyển, chuồn chuồn bay xuống thấp.
Lửa hiu hiu. Gió cố sự tràn buồn. ...
Khuya rồi, nước đã đầy trăng,
Đi về suốt bãi sông Hằng, gặp ai?
Lạnh trời, đâu lửa hơ tay?
Đêm còn, cứ bãi sông này lại đi. ...
Đi đến đó, dường như ta có hẹn.
Hẹn cùng ai, không nhớ rõ là ai.
Đi đến đó, lòng khô như trái rỗng
Khua rụng rời nỗi đói khát trần ai ...
Những tàn đuốc vờn bay quyến quít
Rồi cũng lắng chìm,
Cũng tắt nguội.
Người đi qua chừng đã đi xa ...
Ta về - một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai...
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ?
Mười năm, đá cũng ngậm ngùi thay ...
Tàu đi. Lúc đó, đêm vừa mỏi.
Lúc đó, sao trời đã ngủ mê.
Tàu rú. Sao ơi, hãy thức dậy,
Long lanh muôn mắt tiễn tàu đi. ...
Em nhỏ, làm chi chim biển Bắc
Để anh lầm mãi bãi Đông mù…
Cửa thần phù dựng trường sơn sóng,
Mỗi ngọn xô chìm một ước mơ. ...