đêm

răng và lưỡi
nói với nhau bằng nước bọt
nóng hầm hập
tôi run khan

chiếc taxi ngừng
em nói với tôi không được làm thơ
tôi thầm nghĩ trong đầu
thơ vô nghĩa

có bài thơ nào bằng
đóm lửa đỏ rực
đêm
 

 

biết đâu

mảnh san hô ở rạch dừa
một vệt máu tan nhanh
hòa vào muối

ga tu bông
con tàu chợ vội vã
chật như cá nêm

nếu không tan hàng ở ngoài khơi vạn giã
biết đâu
biết đâu đấy
tôi tìm thấy em
và mảnh san hô còn vệt máu khô

vệt máu bây giờ
chảy trong huyết quản
của những đứa con chúng mình
biết đâu
em

 

03.09.2014

Huỳnh Minh Lệ

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận