dòng máu đen của thơ
bóng tối ngập tràn đêm
đen như con mắt nhắm
tôi cấu vào sự tĩnh lặng của đêm
dòng mực chảy ào xuống giường
đặc quánh dòng máu thơ
cứng khô con chữ
và tay tôi dập bầm
cố lôi ra
lôi ra
những câu thơ còn èo uột trong tim
những câu thơ thiếu tháng
đẻ non
máu thơ trào
dòng máu đen của thơ
phủ đầy trang giấy
phủ đầy ngày
khi tôi lang thang đi góp từng ý khô
phủ đầy đêm
khi nằm một mình tự mân mê tôi,
những lời khốn
thôi ! …
tim mở không ra lời
viết làm chi điều khó ?
Nguyễn Tư Phương
trích Giữa L&C – VHNT xuất bản – 2001
and the poem bled, darkly
darkness engulfed the night
abyssal, like eyes shut
I clasped the nocturnal silence
ink gushed onto my bed
unto hemorrhaging poem, desiccated
verses stained the darkness
which in turn, tainted me
as I tarnished you,
denigrated your nipples
harđene words
and my hand contused
in exertively wrenching
extracting
those ailing verses from my core
those undergestated verses
stillborn
and the poem bled
darkly
covering pages
enveloping days
as I wanderingly gathered each emaciated thoughts
encircling nights
as I laid alone masturbating
those đamne words
alas!.
hearts opened wordlessly
why write the arduous?
Hồ Mai Ngôn phiên ngữ
Tạp Chí Thơ – Mùa Xuân 2002
0 Bình luận