Mùa đại dịch nằm nhà nhắm con mắt lại
để được thấy mình
ngồi-đứng-đi thong dong
cố nhắm con mắt lại
để thấy mọi ngày
trôi qua như cơn mơ.
 
Mùa đại dịch nằm nhà nhắm con mắt lại
để nghĩ nghiệm về những cái chết không kịp thở
cố nhắm con mắt lại
để thấy rõ những vết hằn thâm tím
sau chiếc khẩu trang
sau chiếc khăn che
của những nhân viên y tế
với những khuôn mặt trông còn rất trẻ
đang đối đầu với cơn đại dịch
biết đến khi nào
mới được ngồi-đứng-đi thong dong?
 
Mùa đại dịch nằm nhà nhắm con mắt lại
chợt nhận ra
khuôn mặt thật xưa nay
của những vị Bồ tát
là những chiếc khẩu trang
là những chiếc khăn che
(trên khuôn mặt của những người rất trẻ).
 
Nguyễn Tư Phương

4/2020

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận