Quán lạ ta ngồi
chiều ra ngồi quán lạ
ly cà phê đắng môi
mình ta ngồi quán lạ
thở hoài hơi thở khan !
chiều ra ngồi quán lạ
đốt trên môi nỗi sầu
tâm tư chừ khô cạn
chờ hoài ta chờ ai ?
chiều ra ngồi quán lạ
tim ngổn ngang nỗi sầu
mưa bay hoài mây cạn
đời ướt dầm người ơi !
chiều ra ngồi quán lạ
người về ta nào hay
nhìn ra khung cửa lạnh
mưa nhạt nhòa môi son !
chiều ra ngồi quán lạ
thấy đời mình chia hai
nửa bên nầy đã cạn
nửa kia rồi cho ai ?
chiều ra ngồi quán lạ
ta chào ta lặng thinh
chiều nay rời quán lạ
nắng tắt, tan bóng mình.
Nguyễn Tư Phương
Bài Cùng Tác Giả:
- Bài Tình Ca Thứ Nhất
- Những Cánh Cửa Đã Mở
- giữa đêm thức dậy đọc thơ bạn
- đêm rực cồn
- ngày tôi chọn nghiệp
- nhớ Philz và những ngày ngồi quán
- của những cơn đau vết thương còn ngọt lịm
- sinh-trụ-dị-diệt
- Những ghi chép trong thời Coronavirus
- tính đa dụng của một con chữ
- quay đầu thấy bến *
- tuy buồn
- ơn em
- Điệu buồn Bolero
- Bình yên, màu xanh mới
- vô danh
- Chào Thiên Niên Kỷ
- Đến Như Vậy Đi Như Vậy
- những chiếc bóng
- một mình trên Đảo Lớn
- Đất
- Bên Kia Bờ
0 Bình luận