Từ Công Phụng & Du Tử Lê

Như vậy là Lê đã vĩnh viễn ra khỏi cuộc đời ô trọc này, bỏ lại sau lưng những điều mà “Nhân gian không thể hiểu,” những điều mà Lê cho rằng “Đi và về cùng một nghĩa như nhau” và còn rất nhiều điều nữa kể cả những điều mà Lê chưa kịp nói ra.

Sáng nay tôi bàng hoàng sửng sốt khi nghe tin Lê ra đi một cách đột ngột. Cho đến bây giờ khi viết cho Lê mấy dòng vĩnh biệt này tôi vẫn chưa định thần được là phải bày tỏ cảm xúc như thế nào trước sự mất mát này. Nhớ lại khi tôi đang nằm miệt mài trên giường bệnh thì vợ chồng Lê đã cất cánh từ Santa Ana đến Portland thăm tôi. Tình bạn thắm thiết từ hơn nửa thế kỷ qua đã làm cho tôi xúc động tột cùng khi nghe tin Lê đã ra đi không một lời từ biệt. Từ hơn 10 năm trước trong cơn bạo bệnh tôi tưởng tôi đã ra đi trước Lê nhưng không ngờ tôi ngậm ngùi khóc cho bạn 10 năm sau.

Những kỷ niệm của lúc chúng ta mới quen biết nhau ở Pleiku, của một thời chúng ta cùng chia nhau từng điếu thuốc, chúng ta cùng ngồi tán gẫu với bạn bè bên ly cà phê đắng ở La Pagode Sài Gòn, tất cả tất cả những kỷ niệm cũng đứng lên rồi tan biến vào hư không! Nhưng dù sao tôi với Lê đã để lại chốn nhân gian này những “Trên Ngọn Tình Sầu“, những “Ơn Em” và “Đừng nữa nhé chia lìa” như dấu vết của tình bạn từ hơn nửa thế kỷ.

Không thể nào nói được gì hơn nữa trong cơn bàng hoàng xúc động này. Vĩnh biệt Lê và chúc Lê bước qua phố đời bên kia bằng con đường thênh thang âm vang những nốt nhạc mà tôi đã dành riêng cho Lê.

Từ Công Phụng

Nguồn: http://cothommagazine.com/index.php?option=com_content&task=view&id=1407&Itemid=45

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận