Lộc Hưng, sau cưỡng chế

Lẽ ra tôi phải viết quê hương là những con hẻm nhỏ quanh co, cuối năm nhà nào cũng có nồi nấu bánh chưng, bánh tét bập bùng lửa Tết. khi những lối ngõ bập bùng lửa Tết đã là 29 , 30 Tết rồi, nấu bánh chưng bánh tét chờ Giao thừa. Tôi hãi ông Duy Khánh đến chân tơ kẽ tóc khi ông ấy hát “bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng …trông bánh chưng chờ trời sáng …đỏ hây hây những đôi má đào…” hãi ông ca sĩ gốc Quảng Trị ấy vì viết nhạc hay, hát hay đến nỗi có những Giao thừa tôi chỉ để nồi nước sôi giả vờ như nấu bánh chờ Giao thừa cho nó có không khí Tết, uống rượu một mình và ôi trời ôi Tết ôi là Tết ! không ca khúc nào hay hơn được ca khúc ấy cho dù các nhạc sĩ cách mạng cố gắng viết về không khí Tết cũng chỉ “…mùa xuân về trên chiến khu gió đưa cây rừng cành lá ú u…chim hót mừng mùa xuân thắng lợi…” hay “phút giao thừa lặng lẽ“ muốn cho hàn lâm nhưng nhạt thếch như rượu dỏm pha nước lã của ông Dương Thụ .Tuỳ thôi ! bên thắng cuộc viết chi chả được.

Những nồi bánh chưng bập bùng lửa Tết quen thuộc lắm mà cũng xa xôi lắm. Đô thị rực sáng, phồn hoa kinh thành chỗ đâu cho những lối ngõ quanh co bập bùng ngọn lửa ba mươi…nếu có, nếu còn cũng chỉ ngoại ô xa thẳm mà thôi.

Nhưng nếu Tết này ở vườn rau Lộc Hưng giữa hoang tàn đổ nát đêm cuối năm bỗng bập bùng lửa Tết những nồi bánh chưng, bánh tét thì cái đẹp đến bi thương, đến não lòng, đến rợn người nhưng ấm áp đấy chứ. Mơ mộng thế thôi chứ chính quyền chớp nhoáng dọn dẹp sạch sẽ rồi, đố đứa nào vào đấy mà khơi lửa được.

Nhưng vấn đề không chỉ ngọn lửa…

Vấn đề là những chiếc bánh tét bánh chưng vẫn bằng cách này hay cách khác không để một ai bị thiếu đói khi truyền hình ra rả “ Mùa xuân này về trên quê ta…khắp đất trời biển rộng bao la …cây xanh tươi ra lá trổ hoa…chào mùa xuân về với mọi nhà…”. Ừ thì mùa xuân về với mọi nhà. Cô con gái nhỏ, bé xíu đi học về , cặp đeo còn trên lưng ngồi với ánh mắt bàng hoàng, thất thần khi thấy ngôi nhà của mình bỗng dưng sụp đổ giờ này con ở đâu ? Ngọn lửa bập bùng “bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng trông bánh chưng chờ trời sáng…” tưởng quá dễ mà giờ đã như là mơ ước tuyệt vọng rồi. Giao thừa này con co ro bên vỉa hè nào đó hãy cố ngủ đi……bánh chưng rồi sẽ có.

Trừ ngọn lửa bập bùng bên mái nhà vốn đã nghèo, trong ca khúc hay đến ta cũng phát khóc.

 
Đỗ Trung Quân

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận