Theo báo chí đăng tin: Trong phiên họp HĐND TP.HCM vào chiều 12-7, đại biểu Phan Thị Hồng Xuân, PGS, Tiến sĩ, Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt Nam – Đông Nam Á, Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Hội Dân tộc học – Nhân học TP.HCM, đã đề xuất trang bị lu cho người dân để chống ngập.

Bà Xuân nêu lên dẫn chứng, ở khu vực nông thôn, người dân trang bị các lu nước rất to để mỗi lần mưa xuống là hứng nước mưa. Một phần nào nước mưa được chứa lại trong lu sẽ hạn chế nước ra ngoài đường. Theo bà Xuân, đây là ứng dụng từ giá trị văn hóa bản địa. “Có thể trang bị cho người dân mỗi nhà một cái lu nước to để chứa nước mưa. Đây cũng là một giải pháp chống ngập bên cạnh các công trình chống ngập khác”, bà Xuân đề xuất.

Xin thưa với bà là người dân quê dùng lu hứng nước là vì không có nước nên phải chứa nước để dùng. Chứ cái lu ấy chưa bao giờ làm được chức năng chống ngập. Bà xuất thân từ đâu mà nói như trên trời rớt xuống vậy?

Đề nghị này vừa mới thốt ra đã được các đại biểu cười ồ thích thú và xem như được nghe một chuyện tiếu lâm. Thật ra, trước đây đã có đề xuất mỗi nhà nên xây trên sân thượng một cái hồ để chứa nước chống ngập, nhưng rồi cũng thấy đó là việc không khả thi.

Mang danh Tiến sĩ mà phát biểu quá tào lao. Một cái lu chẳng giải quyết được gì. Mà ở vùng quê chứ nhà thành phố thì đặt lu ở đâu để hứng nước. He.. he để ngoài vỉa hè trước nhà chăng? Lúc đó Sài Gòn sẽ biến thành Thành phố Lu, cũng hay, biết đâu lại biến thành địa điểm du lịch như Cánh đồng Chum bên Lào.

Phải biết rằng ngập úng ở thành phố này nhiều nhất là do triều cường cộng với nước mưa không lối thoát. Giả sử cái lu vĩ đại của mỗi nhà chứa được nước mưa thì triều cường vẫn gây ngập, hay là bà PGS, TS nghĩ rằng cái lu đấy chứa luôn được nước triều cường? Mỗi cái lu chứa được bao nhiêu mét khối nước hở bà Tiến sĩ mà bà bảo là có thể chống ngập? Bài toán lớp một bà vẫn chưa tính được he…he. Bà lại bảo đó là văn hóa bản địa, ha..ha dân miền Tây dùng lu có bao giờ nghĩ đến công năng chống ngập, bà dựa nào đâu mà phát biểu linh tinh thế? Thấy chức danh của bà ghê thật nhưng hoá ra bà chả biết quái gì.

Ở Việt Nam hay thật, chỉ cần nói một câu ngu như người bị thiểu năng là được nổi tiếng ngay, nổi còn hơn ngôi sao điện ảnh. Sau khi phát biểu, bà Tiến sĩ này cũng đã giải thích thêm câu nói của mình , nhưng thú thật, càng nghe thấy bà càng ngu. Từ đây bà sẽ có thêm cái tên là Tiến sĩ Lu kkkk.

Ở cái xứ này thời nay lắm Tiến sĩ, nhưng các ông các bà ấy nói năng như người chẳng biết gì. Hết cái Lon rồi đến cái Lu, mốt mai không biết sẽ đến cái gì nữa đáy. Ngao ngán thật!

Cái vụ ngập úng ở thành phố này đã trở thành căn bệnh trầm kha. Hàng ngàn tỷ đồng đã bỏ ra nhưng phố vẫn thành sông. Bao nhiêu đề án đều bất lực huống chi một cái lu mà cứu được chăng! Hay là ta biến thành phố này thành như Venise bên Ý, làm du lịch thu tiền ngó bộ có lợi hơn là cứ bàn mãi chuyện ngập chẳng có lối ra mà ngân sách cứ chi những số tiền khổng lồ.

Riêng chị TS ngu ngơ này, nên rút kinh nghiệm khi phát biểu kẻo bá tánh cười cho thì cũng khó mà đứng trên bục giảng để dạy học trò. Mỗi nước có hoàn cảnh, có điều kiện riêng, không nên thấy người ta làm mà bắt chước khi không nắm vững thực tế.

Mà nhiều khi cũng nghĩ không ra là các quan chức, cán bộ, đại biểu nhà mình ông bà nào cũng lận lưng bằng Tiến sĩ, Thạc sĩ mà phát biểu ngu ngơ như kẻ bị thiểu năng trí tuệ. Nghĩ cũng tội cho cái bằng Tiến sĩ và cũng buồn lẫn bất hạnh thay cho đất nước này.

13.7.2019

Do Duy Ngoc

Nguồn: Trang FB của Do Duy Ngoc

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận