"Cô Quang, ta đã phụ ngươi." Trời đã hoàng hôn, đứng giữa đám gạch ngói ngỗn ngang chỗ nguyệt thần điện, ngón tay chạm vào trụ đá khổng lồ đổ ...
Ngón tay trắng nõn xinh xắn, lại phảng phất chứa đầy một lực lượng kinh hồn ... chuyển động được Thiên Tâm nguyệt luân mà chỉ có đứa con thuần ...
"Lấy Lan Thương làm ranh giới, gìm cương ngựa lại ! Nếu như ngươi không muốn cô ta biến thành phẩm vật tế nguyệt thần ... Còn không, lúc trăng ...
"Bẩm giáo chủ ... nhân mã của Thính Tuyết lâu đã triệt thoái xuống chân núi Linh Thứu." Bọn đệ tử đưa tin từ mé Châu Tước cung đang thở ...
Ánh mắt của tế ty áo trắng trong khoảnh khắc đã ngưng tụ lại, nhìn tới bàn tay trái bị thương của cô gái mặc áo hồng nhạt đang ôm ...
"Thư Tĩnh Dung ... có phải không ?" Trong căn phòng tạc bằng đá trắng, cô con gái mặc tấm trường bào Khổng Tước Kim đang nhìn cô gái mặc ...
"Ngươi làm sao lại đây được ?" Dưới đám trúc Phụng Vĩ lạnh mát, cánh cửa ở Trúc lâm tinh xá mở ra không một tiếng động, gió đầu hè ...
"Già Nhược, Già Nhược, ông ở bên ngoài đó sao ?" Trong Nguyệt Cung trong lúc trời hừng sáng, yên lặng không một tiếng động. Nơi đây là chỗ cao ...
Lúc Tiêu Ức Tình bước ra khỏi kết giới, y bèn nghe thấy tiếng la thét bi ai muốn chói tai ở trên mặt sông. Cái bóng người màu đỏ ...
Đã khuya lắm, đám người đi lễ Vu Lan đang dần dần ít đi, chỉ còn rải rác một số người còn đang đứng bên bờ sông hướng ra mặt ...