Xếp Hàng
Thân gửi các ĐẠI CA không biết xếp hàng, không thích xếp hàng và… không chấp nhận xếp hàng.
Hôm nay tôi muốn tâm sự với các bạn về vấn đề XẾP HÀNG.
Nào, chúng ta hãy giả đò làm người Nhật một lần đầu tiên nhé, rồi bạn sẽ giả đò lần hai, rồi lần ba…
Lâu dần mình sẽ thành người văn minh lúc nào không biết. OK?
Các bạn ạ, thế giới này đã 7 tỷ người. Các bạn thử hình dung mà xem. Nếu 7 tỷ người ấy mà họ sống không có quy tắc, luật lệ thì xã hội này nó sẽ trở nên hỗn loạn thế nào?
Và các bạn cứ thử nghĩ xem nếu ai cũng ích kỷ lo sống cho riêng mình thì xã hội ấy sẽ ra sao?
Một gia đình cha đi đằng cha, mẹ đi đằng mẹ, con đi đằng con thì liệu gia đình ấy có tồn tại và phát triển được không? Thế giới cũng vậy các bạn ạ. Để phát triển thì mọi thứ phải có luật lệ và quy tắc chung của nó. Mọi người phải tuân theo cái quy luật ấy thì mới tránh được sự hỗn loạn.
Các bạn nhìn thấy những con kiến nó di chuyển không? Kiến nó không được học hành, không có cái mà goi là văn hóa thế mà nó hành xử lại rất có trật tự. Vậy chúng ta là con người, không lẽ lại thua loài côn trùng rắn rết hay sao
Tôi cầu mong các bạn hãy cứ nhìn người Nhật mà học tập, sẽ không thua thiệt đâu. Hình ảnh các bạn sẽ trở nên đẹp lung linh hơn trong mắt người khác, khi bước ra thế giới năm châu các bạn cũng sẽ hiên ngang mà ngẩng cao đầu chứ không phải xấu hổ bởi những cái bảng cảnh báo ghi bằng tiếng Việt. Đồng ý nhé.
Khi đi ngân hàng, đi siêu thị, ra sân bay…. Lúc chờ tới lượt thì bạn cứ mang theo cuốn sách mà đọc, hoặc tờ báo gì cũng được, miễn là có chữ.
Tôi cam đoan với các bạn, cuốn sách nào, tờ báo nào cũng đều có ích hết. Các bạn hãy đọc đi.
Cuộc sống thời nay ai cũng bận rộn vậy thì chúng ta hãy tận dụng thời gian đó đi để nó không trôi đi vô ích.
Cuộc đời không quá dài cho nên hãy tận dụng từng giờ, từng phút, đừng để nó trôi qua đi mất nhé các bạn.
Chúng ta ai cũng chỉ được sống có một lần thôi. Không thể đến cuối đời nghĩ lại thấy quãng thời gian trong quá khứ mình sống vô ích quá cho nên… thôi. Cho tôi sống lại đi… Không ai có quyền năng tối thượng đó đâu các bạn ạ. Một ngày trôi qua, một giây trôi qua là … HẾT, nếu mình không kịp tận dụng.
Tôi chẳng hơn gì các bạn, nhưng tôi thích và muốn học những cái hay và cả rút kinh nghiệm từ những cái dở của người khác.
Các bạn thấy đó. Người Nhật không có rừng vàng biển bạc như chúng ta để đào xới mang đi bán rồi lấy tiền ăn chơi phè phỡn, nhưng những người lãnh đạo của nước Nhật họ đã làm nên sự thay đổi kỳ diệu sau khi bị dội hai quả bom nguyên tử khiến thế giới phải ngưỡng mộ.
Tôi nghĩ không gì khác hơn đó là tính kỷ luật, lòng tự trọng và độ liêm sỉ cao. Các bạn ạ.
Trong vụ thảm họa gần đây chắc các bạn còn nhớ, trong hoàn cảnh bi đát ấy mà họ vẫn xếp hàng rất nghiêm để chờ được lấy đồ ăn.
Vậy mà chúng ta chỉ vào gửi xe có vài phút thôi mà tranh nhau chen lấn. Các bạn thử tính đi, mấy phút ấy các bạn làm được cái gì mà hình ảnh của mình lại trở nên xấu xí, méo mó đi trước mặt nhiều người khác, nếu mang theo con nhỏ thì sẽ lại càng xấu hơn nữa.
Hành động đó chắc chắn không có gì đáng để tự hào rồi, đúng không?
Ra đường mà kẹt xe chút xíu thôi là bóp còi inh ỏi. Phía trước nhúc nhích không được thì các bạn bóp còi để giải quyết đựơc việc gì? Trong khi ngồi quán cà phê hoặc ngồi vỉa hè tán dóc cả buổi thì không thấy xót ruột?
Các bạn nhìn trên phim ảnh cũng thấy, ở Úc, MỸ, Pháp… kể cả kẹt xe dài cả cây số nhưng tuyệt nhiên không có xe nào đâm vào đường ngược chiều cả. Có đi được đâu mà chen lên đó…
Với hành động gọi là ăn thua ấy chỉ giải quyết được đúng một mục đích là ngáng chân người khác mà thôi. Rồi nguời khác không đi được, đã tắc càng thêm tắc, đã kẹt lại càng thêm kẹt. Làm sao đi? Và cuối cùng là chính ban cũng bị ảnh hưởng chứ đâu riêng mấy người kia?
Các bạn ạ, trong một nồi cơm nếu muốn ngon thì mỗi hạt gạo đều phải ngon, chỉ cần một hạt thiu là cả nồi sẽ bốc mùi thiu thối.
Cho nên các bạn hãy trở nên những hạt gạo thơm, đừng biến mình thành hạt thiu nhé.
Khi đi khám bệnh hoặc vào nhà xe cũng vậy, nếu bạn muốn là số một thì bạn vui lòng tới sớm, đừng tới sau mà lại lên trước xấu lắm.
Bạn thử nghĩ xem. Mình đang chờ nhưng lại có người ở phía sau chen ngang lên, bạn có chịu nổi cái cảm giác không yomost ấy không?
Các chị, các cô là vợ của các quan chức lại càng không nên như vậy. Các bạn làm như thế chỉ làm cho nhân cách mình tụt xuống thấp mà thôi, không hay ho gì cái trò tôi là vợ quan, cho tôi khám trước, cho tôi vào trước.
Rồi nhiều người dân thường họ sẽ nghĩ mình thế nào?
Mặc dù họ không nói ra nhưng trong lòng họ sẽ nghĩ hoặc xì xào sau lưng rằng “ Ôi, tưởng vợ các quan chức thế nào.
Hóa ra cũng vô văn hóa
Hóa ra cũng là loại thất học
Hóa ra cũng chỉ là phường lưu manh giả danh trí thức mà thôi.
Nhàn Lê
Nguồn Trang FB của BS Nhàn Lê
0 Bình luận