đi qua dốc nhà đá
chẳng thấy ngôi giáo đường
gió réo trên cầu cương
tưởng hồn ma bóng quế ...
“bà con chòm xóm” năm nào (*)
tan thây nát thịt “câu vào câu ra”
đèo nhông phú cũ hà ra
bao nhiêu xương trắng hồn ma vẫn còn ...
mắt ai trên đó trợn trừng
hồn ai chưa nghỉ núi rừng chia hai
bao năm tuột dốc dài dài
một lần lỡ vận chưa cài số lên ...
tiếng rao lảnh lót còn đâu
“đậu xanh đường cát” bên cầu chữ y
nửa đêm còn ghé tiệm mì
tiếng ca thanh thúy thầm thì liêu trai ...
nam kỳ lục tỉnh phèn chua...
mùi câu vọng cổ nắng mưa đến giờ
cây bần cây mắm nên bờ
cây xoài cây mít con đò thủ thiêm ...
đời buồn như râu mọc (*)
mới cạo lại lòi ra
như hòn tên mũi đạn
đâm nát mặt sơn hà ...
té sông té giếng té ao
đít nhiều ghế ít té nhào như chơi
té đồi té núi một thời
bữa nay té ghế khơi khơi trên lầu !
...
thanh niên giờ tới bốn mươi
ăn chơi xả láng từ từ lập thân
cái thời khổng mạnh xa dần
tắt kinh cũng trễ chắc gần sáu mươi ! ...
một cái đập đã lâu đời cũ kỹ
nước trong đập càng ngày càng nhiều
bờ đập phát sinh nhiều lỗ rò
người ta tìm mọi cách để bịt lại ...
tôi không thích nhà chọc trời
tôi thích ngôi nhà nhỏ bình dị dười tán cây chim hót
tôi thích bầu trời xanh trong mây trắng
không ai chọc phá ...