bàn tay trót đã nhúng chàm
rửa đi rửa lại có làm sạch đâu
huống gì nhúng đã thật sâu
tim gan phèo phổi từ đầu đến chân ! ...
có vòng tay lớn đâu mà
anh em lạ mặt huống là người dưng
khua chiêng đánh trống tưng bừng
biển xa chết đuối núi rừng chết khô ...
Nắng cuối tháng ba đỏ bầm màu máu
Tôi bỏ Qui Nhơn hoảng loạn phập phồng
Từng đoàn người xe kéo dài rồng rắn
Đôi mắt trợn trừng trên đỉnh Cù Mông
...
đêm nằm anh mở nhạc vàng
đưa em vào hạ giữa đàng chia ly
chiếc cầu đã gãy thầm thì
sông hương núi ngự còn gì cho nhau
...
mười bảy hỏi ba mươi tám
sao đằng ấy có hột nhưn bắn tưng bừng
thiên hạ lo xoắn đít lên thế
ba mươi tám cười
...
về quê ra đứng giữa đồng
trông về phía núi phía sông xa mờ
về quê đi khắp bụi bờ
tìm bông dú dẻ tối chờ hương hoa
...
giá mà vác nổi núi sông
cũng đem bán nốt các ông sợ gì !
trại này trại nọ viết chi ?
tiền dân đóng thuế, viết gì ...quốc doanh ?
...
hồi còn là học sinh tôi nghe bài hát “kỷ vật cho em”
với những địa danh “Đồng Xoài,Bình Giã”
như một nơi rừng sâu núi thẳm
không ngờ có lúc tôi lại gần gũi những nơi này
...
bạn tôi, một người hướng dẫn viên du lịch
đã hỏi nhiều người
Grand Canyon và Hoover Dam cái nào đáng phục hơn
nhiều người đã trả lời
...
gởi em bếp lửa đêm trừ tịch
nỗi buồn đã cũ mới chưa qua
niềm vui tí tách lòng củi nỏ
khai bút nguyên xuân một tiếng gà
...