đâu cần ♦ le rouge et le noir (Stendhal) ♦ uổng cơm

đôi khi thấy người dễ chịu
một ngày cũng hai bữa cơm
chưa từng nói năng ngọng nghịu
thấy người rúm ró sôi đờm ...

cục đường ngoan cố

cục đường ngoan cố
chẳng chịu hòa tan
khăng khăng cái ngố
chân đi hai hàng ...

vùng trũng

hàng năm cứ sau tết nguyên đán
những đoàn người lếch tha lếch thết
theo những chuyến xe đò
thiên cư từ miền tây sang miền đông để kiếm cơm ...

dòm

những cặp mắt thom lom
dòm vào trong kẹt cửa
dòm vào cái túi đựng tiền lẻ
của những người bán vé số bán rau ...

hề

những tên hề mạt hạng
“hoa sữa nở tháng năm
”trời nóng như chảo lửa
nước mắt trong hờn căm ...

bên kia sông

ai về,bất chợt bên kia sông
quê hương, một gánh nặng trong lòng
mười năm,hay còn hơn thế nữa
tàn tốt,còn gì để nói không ? ...

sấm rền

sáng ra hươ cuốc vài mươi cuốc
đất đã cằn khô quá xá rồi
gà gáy phương đông rền sấm động
bao giờ mới đón hạt mưa rơi ! ...

vùng đất mới

đùm bọc nhau hết cuộc đời này
nhớ ngày vác củi tận sông ray
leo lét ngọn đèn bên vách lá
bụi đỏ tung trời mí mắt cay ...

30-04 nghe bolero

nước sông ngăn cách sơn hà
đưa em vào hạ đâu là ngày vui
trời cao ngó xuống sụt sùi
đêm buồn tỉnh lẻ nghe bùi lỗ tai !
...

thời thổ tả

đám đông adua
hồi cha sanh mẹ đẻ đến bây giờ chưa từng nghe
jean paul sartre hay Françoise Sagan
vẫn ngày đêm lải nhải “nắng thủy tinh”, “nắng khuya chưa lên”, “một cõi đi về” ...
...