Từ em con sáo sang sông
Nay tôi về lại Phú Phong đợi đò
Dò sông dò bể dễ dò
Câu ca dao cứ vòng vo trong lòng
Từ em con sáo sổ lồng
Vào mùa nước lớn lạnh lùng tôi đi
Bước dài bước ngắn sân, si
Dù hai đứa đã có gì đậm đâu!
Chỉ là đôi lúc gặp nhau
Nhỏ, to bóng gió đôi câu cũ càng
Nói một ngả hiểu một đàng
Rưng rưng khóe mắt, lỡ làng nét môi

Từ em ra khỏi đời tôi
Lênh đênh thân thế nổi trôi ra gì
Chuyện đời dâu bể nhiều khi…
Tiếc ngơ ngẩn tiếc, buồn quay quắt buồn
Quê nhà sợi khói trong hồn
Vẫn tha thiết đứng bên sông đợi đò

Lần về như chiếc sâu đo
Mùa mưa cái rét cứ bò dưới chân
Mười lăm năm chiếc bóng thầm
Gặp người quen hỏi Hương Trầm xưa đâu?
Cứ xem như tuổi nhiệm mầu
Có tôi làm đẹp thuở đầu đời em
Gần ai, em nhớ đừng quên
Mười lăm năm vẫn gập ghềnh sâu đo

Dò sông dò bể dễ dò
Nay tôi về lại đợi đò Phú Phong
Một mình giữa ngã ba sông
Dù xa mặt, chẳng cách lòng. Người ơi !

 
Trần Viết Dũng

Nguồn: Lãng Đãng Giữa Đời, Nhà Xuất Bản Trẻ, Sài Gòn, 1993

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận