Thoáng chốc mười lăm năm gấp sách
Thời gian qua vàng úa cuối trang Kiều
Nơi ta về bóng nắng đổ xiêu
Xưa em đứng phượng hồng cháy gót

Cổng trường vôi vẫy bàn tay Ngọc
Hứa với nhau đừng khóc, buồn cười
Sợ bạn bè biết chuyện riêng tư
Lúc bình giảng bài Kim Kiều Tái Hợp

Thoáng chốc mười lăm năm xa lớp
Bao gió sương đè nặng hai vai
Hiện tại này từng được gọi tương lai
Học trò giỏi chắc gì nên danh phận

Thoáng chốc mười lăm năm lận đận
Ta miên man mỏi miệng khúc Hồ Trường
Treo lưng chừng giọng hát tang thương
Bước phiêu lãng hôm nay về lại

Trường cũ hồn nhiên áo dài con gái
Cúi xuống sân nhặt hoa đỏ tình đầu
Mười lăm năm em lưu lạc về đâu?

Trần Viết Dũng

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận