Phục Sinh Thơ
Những ngày ngồi chờ cơn
mưa
Những ngày ngóng tiếng còi tàu sân ga mang yêu dấu trở về
Những ngày âm u đôi khi
tuyệt vọng cài những ngón tay lướt trên phím gỗ, trơ khô
Buổi sáng
Ra khỏi cơn mơ
Chân trần em dẫm bờ cát ướt
Cỏ lại xanh
Vàng hoa ly rắc mềm gót tình nhân
Bầy chim yến trở về chao nghiêng sóng
Tiếng cười của các em trong trẻo như tiếng thủy tinh ly đá chanh đường
Những viên đá im lìm giữ lửa niềm tin từ nấm mồ mở ra tình yêu nguội lạnh
Người sẽ hân hoan
Phố sẽ xanh hơn cao hơn
Và
Thơ lại phục sinh trong lòng phố cũ.
Trần Viết Dũng
Bài Cùng Tác Giả:
- Lì Xì Đầu Năm
- Lời hỏi thăm quê
- Đêm ở biển với người
- Cụng ly với nỗi buồn
- Sự biết ơn của đất
- Giáng Sinh Trên Đồi
- Lột Xác
- Một Nửa
- Tùy Bút Thơ
- Gạch Nối Thơ
- Tâm Sự Gửi Thầy Giáo Hiến
- Vua Và Em
- Đêm Trở Lại Qui Nhơn
- Đá Xanh
- Trước Cửa Thiền
- Khuyên Vợ
- Khuyên Mình
- Tưởng Tượng Ngày Tận Thế
- Lời Cầu Kinh
- Thơ Gởi Chân Mây
- Ngồi Lại Với Bến Sông
- Trắng
- Đợi Đò
- Ca Dao Bình Định Ở Kontum
- Trường Sơn Khúc
- Đối Khúc
- Dáng Thánh
- Lục Bát
- Về Lại Vùng Tuổi Nhỏ
- Bắt Đầu
0 Bình luận