đôi chân chưa chịu già
thịt da mãi son phấn
xui đời ai lấn cấn
không qua cũng phải qua
nằm mà ngắm mây xa

phải chi là cọng cỏ
mát rượi chỗ em nằm
được hôn khắp châu thân
thịt da mềm tơ lụa
dù ngàn năm cỏ úa
vẫn đằm đằm hương nhu

phải chi là hạt đất
len lỏi giữa chân nhân
ở phía dưới gót chân
hay giữa phần thân thể

em cứ nằm như thế
nhớ lại một đêm hè
để thân thể lắng nghe
cọng cỏ mềm bất tuyệt

 
12.09.2014

Huỳnh Minh Lệ

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận