Đi Giữa Mùa Thu
Mùa Thu, sương tan nhanh bờ giậu
Nỗi hàn mặc vội áo ra đi
Nước mắt rớt sầu quanh tay áo
Thấm ướt lòng chia ly, chia ly
Mùa thu, cõng ba lô lên núi
Ngập ngừng tình níu nhẹ đôi chân
Vẫy chào, phố rưng rưng đưa tiễn
Mất gì không, đêm mắt môi gần?
Mùa Thu, mang tim em sai nhịp
Như lần đầu người nói dễ thương
Giọt máu chung tình phong kín lại
Chiếu chăn nhàu dỗ giấc triều sương
Mùa Thu, mang mắt chim buồn ngủ
Đậu trên vai người ngọn gió điên mê
Ru thì thầm vào hồn thánh nhỏ
Lúc xa người, em có thấy bơ vơ?
Mùa Thu, lội suối trơ giày mục
Bóng em là cá quẩn quanh chân
Ẩn đáy nước nỗi buồn quanh quẩn
Quẩn quanh buồn lạc dấu quen thân
Mùa Thu, trời vàng phai áo lụa
Ở một phương người quá đỗi mong
Nhặt lá rừng thu người đốt lửa
Chiều hôm nay em nhớ gì không?
Trần Viết Dũng
Nguồn: Lãng Đãng Giữa Đời, Nhà Xuất Bản Trẻ, Sài Gòn, 1993
0 Bình luận