Ước Mơ Xưa và Chuyện Nuôi Gà Vịt Xứ Người
Hôm nay lang thang trên đường ở thành phố Hua Hin (Thailand), tình cờ đi vào một xóm nuôi gà đá, thấy tôi thích thú nhìn những con gà nòi được nuôi dưỡng trong lồng, anh chủ vui vẻ từ nhà bước ra nói chuyện, nhưng cuộc đàm thoại gần như chẳng ai hiểu ai vì gà nói gà nghe, vịt nói vịt hiểu. Chỉ đoán được sơ sơ ở đoạn cuối anh chỉ hướng trường gà bảo tôi đến đó xem.
Những con gà nòi đã đưa tôi về một miền ký ức xa thật xa ở một thị trấn miền tây.
Khoảng nửa thế kỷ trước, ở xóm nhỏ trên đường Thái Lập Thành, thị xã Tân An, bọn trẻ có phong trào nuôi gà nòi, mỗi buổi chiều chúng thường tụ tập đem gà ra khoe, lâu lâu cho gà đá với nhau vài phút (đá lâu sợ gà bị thương) và bàn luận chuyện nuôi gà, đá gà như dân chuyên nghiệp dù rằng chúng chỉ khoảng 10-14 tuổi.
Bọn trẻ đá gà miệng nhiều hơn đá gà thật nhưng phần bàn luận không kém phần sôi nổi, hào hứng như Hoa Sơn Luận Kiếm, tiếc rằng chẳng có con gà nào ở xóm này được tiến cử đến trường gà nằm phía sau trường trung học công lập để tranh tài, đua sức với thiên hạ.
Tôi không dám mơ ước có một con gà nòi như tụi bạn vì tôi không biết gì về phun rượu, thoa nghệ, xoa bóp cơ bắp, chăm sóc những con gà nòi cho đúng phương pháp. Tôi chỉ ao ước được sở hữu một cặp gà tre nho nhỏ. dễ nuôi và nếu cần anh gà trống cũng có thể diệu võ dương oai với những con gà tre khác, nhà tôi không có sân rộng để nuôi gà nên ước mơ cũng chỉ là ước mơ.
Đơn giản như vậy nhưng mãi đến tận bây giờ khi điều kiện sống tốt hơn, muốn sở hữu cặp gà như ngày xưa nhưng vẫn không thực hiện được. Bạn có thể nghĩ, với khả năng của tôi bây giờ, mua chục cặp gà tre cũng được sao lại không mua để nói chuyện ước với mơ cỏn con như vậy?
Khi làn sóng người tỵ nạn Việt Nam đến Toronto sau 1975, người việt mình muốn mua gà, vịt còn sống chỉ việc ra chợ Do Thái kế bên phổ tàu, tha hồ chọn lựa những con gà, vịt được nhốt trong những chiếc lồng sắt. Chợ này đáp ứng được nhu cầu khá đặc trưng của dân Việt Nam, thích ăn thịt tươi sống, cần con gà luộc có đầu, có chân đặt lên bàn thờ để cúng ông bà, những anh thích nhậu nhẹt có thể mua con vịt về nhà cắt tiết làm vài đĩa tiết canh vào những ngày cuối tuần.
Khoảng cuối thập niên 80, cho rằng nuôi bán gà vịt, chim chóc.. ở chợ Do Thái mất vệ sinh, thành phố Toronto ra một đạo luật cấm nuôi gà vịt trong thành phố.
Ở xứ tư bản, nếu không thích luật mới, có thể kéo nhau ra tòa, chính phủ thua kiện cũng không ít nhưng dân buôn bán ở chợ Do Thái đâu có nhiều tiền bạc để thuê mướn luật sư ra tòa kiện tụng với nhà nước, từ đó dân Việt Nam ở Toronto muốn ăn gà vịt tươi sống phải chạy xe 60, 70 km ra ngoài ngoại ô đến những nông trại mới mua được. Điều này càng tồi tệ hơn khi những thành phố khác ở tỉnh bang này cũng bắt chước Toronto cấm nuôi gà vịt. Từ đó các thành phố ở tỉnh bang Ontario vắng tiếng gà gáy, tôi nghĩ nếu bọn trẻ lớn lên ở thành phố, nếu không được cô thầy dẫn đến những nông trại tham quan chúng chẳng biết con gà, con vịt hình dáng ra sao trước khi ra super market. Trước đây các anh Bồ Đào Nha cũng thường tổ chức đá gà nhưng đá gà cũng bị chính phủ cấm luôn vì được cho là hành hạ súc vật.
Bây giờ bạn đã nghĩ ra được muốn sở hữu một cặp gà ở xứ này không phải là chuyện đơn giản phải không?
Phải dọn nhà đến những nơi khỉ ho, cò gáy, nhà hàng xóm gần nhất cách khoảng 500 mét trở lên, nếu may mắn nhà có sẵn đường dây dẫn điện vào nhà, nếu không phải mua máy phát điện riêng, nhà sẽ không có đường ống nước nên phải lấy nước từ lòng đất lên cho việc tắm giặt sinh hoạt hằng ngày, mua nước lọc xử dụng cho nhu cầu ăn uống, nấu nướng. Nước thải từ toilet được chứa trong bồn, lâu lâu phải mướn công ty đến hút đem đi. Nếu bao nhiêu đó chưa làm bạn nãn lòng thì khi mùa đông tuyết xuống, con đường trước nhà bạn có thể không là ưu tiên một cho những xe cào tuyết đi qua, chờ đợi 1,2 ngày là chuyện bình thường, con đường hơn trăm mét từ lộ chính vào nhà bạn là trách nhiệm của bạn, bạn cần có chiếc xe truck có thể gắn cái bửng thép phía trước để tự ủi tuyết. Nếu không, nhà bạn sẽ bị cô lập, nội bất xuất ngoại bất nhập, chưa kể nếu có trường hợp khẩn cấp xe cứu thương, cứu hỏa không đến được.
Chuyện nuôi gà chưa chấm dứt ở đây, nếu bạn không cẩn thận các con gà của bạn sẽ là mồi ngon cho những con chồn và chó rừng (coyotes) luôn quanh quẩn chờ cơ hội có miếng mồi ngon. Bây giờ bạn đã biết ở đây nếu muốn nuôi một cặp gà dù chỉ là vui chơi cũng không phải dễ.
Tôi đọc được đâu đó câu “Nếu bạn thực sự muốn làm một điều gì đó, bạn nhất định sẽ tìm ra cách. Ngược lại, nếu bạn muốn từ bỏ một điều gì đó, bạn sẽ tìm ra rất nhiều lý do để thuyết phục mình. Làm hay không là do bạn lựa chọn!”
Tôi đã tìm ra cách để thực hiện ước mơ của mình nhưng chọn ước mơ vẫn là mãi là ước mơ, vì tôi chưa sẵn sàng đánh đổi quá nhiều tiện nghi trong cuộc sống hằng ngày chỉ vì một cặp gà.
Ở xứ người, nếu bạn chọn “ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ” như Nguyễn Bỉnh Khiêm, sống nơi khỉ ho, cò gáy vài mùa đông bạn sẽ nghiệm ra rằng câu nói đó chẳng có triết lý chi cao siêu cả, đúng là ta dại thật.
Trần Quang Kim
Nguồn: Trang FB của TQK
0 Bình luận