từ khi ngắt nụ mùa thu
có ông nhạc sĩ giã từ núi non
thương người gái nhỏ hậu phương
bờ sông chết đuối chiến trường thối lui ...
những hột cát nhiều hơn
đi một ngày không lấm chân
tối về hai bàn chân phủi với nhau rồi ngủ
cũng khó nhọc nuôi nổi những củ mì hột lúa
...
một đống rác nữa sắp bị vùi lấp
nhưng mùi hôi thối của nó
sẽ còn vương vất một thời gian dài
trong không khí trên đầu cây ngọn cỏ ...
Ngày xưa bên sông lấp
Người cất tiếng kêu trời
Đêm nằm người thao thức
Còn nghe tiếng đò ơi ! ...
người ta đã phát hiện
một trại heo đã tiêm thuốc an thần
cho mấy ngàn con heo
mà chẳng phát hiện
...
mấy lão tiên chỉ viết lại lịch sử của làng
dựng một thành hoàng
lập bàn thờ thắp nhang sì sụp khấn vái
sau đó chia nhau chỗ thịt
...
chấn thương cuộc chiến
sẽ còn trăm năm
không vì bom tấn
không vì da cam
...
luật sư sắp phải về vườn
phen này thầy cãi cùng đường rồi nghe!
chỉ còn dáng đứng bến xe
tóc dài trong gió, he he… xứ dừa!
...
người trôi vách núi cheo leo
vài cành đào muộn ven đèo – còn xuân
hoàng hôn trên đỉnh cửu phần
bềnh bồng sương khói má hồng hây hây
...
con đường xưa đẹp diệu kỳ
dù ai cấm cản em đi đi hoài
ngồi buồn nghe lại lai rai
thanh tuyền thanh thúy mấy bài nhạc xưa
...