nhớ Philz và những ngày ngồi quán
lại phải nằm nhà
để thấy mình lành hơn thục nữ
không la cà ở Philz
(vừa mới bị thêm một lần phong tỏa)
không nghiêu hào phố biển
không sườn trườu
không rượu vang phố núi
(không lang thang cùng em nơi quán xá)
lại phải nằm nhà
chợt thấy mình hiền như một Sa Di
trong mùa An cư Kiết hạ
đóng kín am thiền
cúc cung trì giới
tránh không ra đường
sợ phiền hà, lây nhiễm
cho chúng sinh quanh mình
ngại giẫm lên lá vàng
(làm chao đảo dáng thu)
lại phải nằm nhà
mỗi sáng tự pha cho mình
ly cà phê cách ly
để kiểm lại sáu căn
(mắt tai mũi lưỡi thân ý)
trong mùa đại dịch
quan trọng nhất là mũi và lưỡi
còn khả năng ngửi, nếm?
sáng nay ly cà phê vẫn thơm
và vẫn còn thật đắng
(không có vấn đề gì
trong chuyện ngửi và nếm).
Nguyễn Tư Phương
12/2020.
Bài Cùng Tác Giả:
- Những Cánh Cửa Đã Mở
- đêm rực cồn
- ngày tôi chọn nghiệp
- của những cơn đau vết thương còn ngọt lịm
- sinh-trụ-dị-diệt
- Những ghi chép trong thời Coronavirus
- Hư Vọng
- tháng ba, cây sồi và bạn
- buổi sáng đọc Ocean Vương nhìn những con chim trên đường dây điện trước nhà
- quay đầu thấy bến *
- ơn em
- Chào Thiên Niên Kỷ
- Đến Như Vậy Đi Như Vậy
- những chiếc bóng
- một mình trên Đảo Lớn
- Đất
0 Bình luận