của những cơn đau vết thương còn ngọt lịm
tôi giờ lớn.tôi giờ. tôi có tuổi
chiều bò lên đồi cao
chiều nhìn tôi. chiều cũng mỏi
tôi dưới lũng sâu
tôi nhìn tôi. mình cùng già
ra ngoài biển lớn
cất tiếng cười bạt vong. rã hơi cùng sóng
sóng đến từ ngàn khơi. cuối đời tan vào biển
tôi bên bờ cõi tạm. giờ cuối đời tan
tan vào đâu?
tan. lẫn vào cõi hư
gặp vết thương đã cũ
đã từng dấu sau lưng
sau những lần biệt dạng
của những trận đòn đau
cuộn mình. đỏ bầm màu huyết mộc
của những trận đòn đau
vết thương. sao vẫn còn ngọt lịm
thích. những trận đòn đau. niết bàn. chưa tắt vội
mong. những trận đòn đau. còn luân hồi. sanh tử.
Nguyễn Tư Phương
9/2020.
Bài Cùng Tác Giả:
- Những Cánh Cửa Đã Mở
- giữa đêm thức dậy đọc thơ bạn
- đêm rực cồn
- ngày tôi chọn nghiệp
- nhớ Philz và những ngày ngồi quán
- sinh-trụ-dị-diệt
- Những ghi chép trong thời Coronavirus
- tháng ba, cây sồi và bạn
- tính đa dụng của một con chữ
- buổi sáng đọc Ocean Vương nhìn những con chim trên đường dây điện trước nhà
- ơn em
- Điệu buồn Bolero
- vô danh
- Đến Như Vậy Đi Như Vậy
- những chiếc bóng
- một mình trên Đảo Lớn
0 Bình luận