một mình trên Đảo Lớn
buổi chiều vừa mới đáp máy bay xuống Đảo Lớn
lật đật đi ăn tối
để kịp ra biển ngắm mặt trời lặn
vậy mà khi tới nơi
chỉ còn thấy được một mảng màu đỏ
loạng choạng ở dưới đường chân trời
cũng may mà còn ngắm được một vầng trăng khuyết,
vầng trăng thượng huyền đầu mùa
vì chậm chạp nên không đuổi kịp mặt trời
vẫn còn treo lơ lửng
lơ lửng giữa ranh giới của hai mảng màu
đỏ thắm đường chân trời
xanh thẫm màn trời đêm
bỗng dưng như gặp bạn
(tha hương ngộ cố tri)
ánh trăng côi thượng huyền
cong cong và nhỏ nhoi
mình tôi trên Đảo Lớn.
Nguyễn Tư Phương
Nguồn: bloggioo.blogspot.com
Bài Cùng Tác Giả:
- Bài Tình Ca Thứ Nhất
- Những Cánh Cửa Đã Mở
- giữa đêm thức dậy đọc thơ bạn
- đêm rực cồn
- ngày tôi chọn nghiệp
- nhớ Philz và những ngày ngồi quán
- của những cơn đau vết thương còn ngọt lịm
- sinh-trụ-dị-diệt
- khuôn mặt thật xưa nay
- buổi sáng đọc Ocean Vương nhìn những con chim trên đường dây điện trước nhà
- quay đầu thấy bến *
- ơn em
- Bình yên, màu xanh mới
- Đến Như Vậy Đi Như Vậy
- những chiếc bóng
- Đất
- Bên Kia Bờ
0 Bình luận