Sáng nay
tôi bước những bước chân thật xanh
và thật bình yên
trên ngọn đồi phía sau nhà.
. . .
Tối qua bạn gọi tôi
giữa khuya, bạn thổn thức
hỏi tôi, bạn hỏi
tại sao có những nỗi buồn cứ theo hoài
quặn đau và không ngừng nghỉ
tôi cố tìm một câu trả lời
dù chỉ là một câu trả lời không thực
đủ để an ủi bạn trong lúc này
nhưng chịu.
. . .
Bỗng dưng chợt thấy ra
bạn ơi, mới hôm nào
đám cỏ dưới chân tôi
đã từng héo khô và cháy xám
sáng nay
ngát ngát, màu xanh mới.

 

Nguyễn Tư Phương
1/2019

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận