em mùa xuân
hy vọng tràn về, môi pháo đỏ
đi ngang qua những tảng đá màu rêu khô
thời gian nhốt vào đá những nụ cười rạn nứt
em nhốt vào ta khoảng trời xanh không mây

em mùa xuân
cởi áo vỏ cây, tắm ao giữa rừng thiền sau ngọ
ta ngồi vai trĩu nắng
tập cười, ta tập làm người giác ngộ
tâm đã an rồi,
từ đêm qua

em mùa xuân
chạy chơi giữa những bức tường hoang phế
chòang cánh tay rễ cây, em ôm đá vào lòng
vỗ về đá, em ru ta
ru những tàn cây đang thèm cơn mưa hiếm

em mùa xuân
hiền nụ cười Angkor .

Nguyễn Tư Phương

 

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận