Thân phận của thi sĩ
1.
Cô đơn bằng Thượng đế,
Yếu đuối như linh hồn,
Làm sao tôi trèo lên
Vực thẳm tờ bản thảo
Trắng im lìm giá băng.
Ngó thấy tự đằng xa,
Cuộc đời hàm tiếu thật.
Tôi lỡ dại ôm ghì
Làm dập hoa, xước gai
Còn gì tuổi trẻ nữa?
Chắc tôi sẽ cắt đứt
Huyết mạch cánh tay buông.
Tất cả máu có thêm
Dòng nào cho tiểu sử?
Có xóa giùm nó chăng?
Chẳng bao giờ danh vọng
Mọc đôi cánh lang thang.
Triết lý dạy cắn răng.
Tôi kiệt sức, kiệt sức.
Cuộc đời, cuộc đời ơi.
2.
Thần thánh rủi hụt chân
Rớt xuống trần oan hận,
Thấy nhà thờ kính cẩn
Thành lưỡi gươm tuốt trần.
Có đọc thuộc thánh thư,
Linh hồn tôi vẫn vậy.
Tôi vẫn không thể lạy
Dù đứng trước hư vô.
Đầu tôi cứng và trơn,
Thượng đế làm sao ngự?
Tôi đành trốn chủ nợ
Định mệnh đòi linh hồn.
Năm tháng nhúng hoàng hôn
Đến rã rời thể xác.
Tôi thấy đã mất mát
Tất cả trừ cô đơn.
Cuộc sống nhiễm lầm than
Nằm liệt trên buồn bã.
Thượng đế điềm nhiên lạ.
Tôi đánh liều cười khan.
Nguồn: Tô Thùy Yên, Thơ tuyển, Minesota, 1995
Bài Cùng Tác Giả:
- Lễ Tấn Phong Tình Yêu
- Thắp Tạ – Ghi chú
- Thơ tạ
- Soi mệnh
- Thấm thoát đời ta
- Gặp gỡ giữa đường
- Lễ hội
- Cơn mê
- Xót xa
- Tỵ khách
- Du mộng
- Thắp tạ
- Lão trượng
- Huế oán
- Nhà xưa, lửa cất ủ
- Đêm quan ngoại
- Chia tay ải Tây
- Đại bình nguyên
- Viễn Tây
- Suốt bãi sông Hằng
- Hái rau
- Chim kêu bãi quạnh
- Hồn trôi ♦ Sát na ♦ Đá mộng ♦ Con sáo
- Không kịp ♦ Đuối trông ♦ Nhanh hơn ♦ Thương tật
- Dừng bước ♦ Vận nghiệt ♦ Cánh diều ♦ Hồn lạc
- Bỏ lỡ ♦ Hoa suông ♦ Đêm thức ♦ Thanh minh
- Vẫn là
- Tặng phẩm ♦ Đi xa ♦ Biệt tăm
- Tâm thức khuất dạng của thơ
- Tô Thùy Yên nói chuyện thơ
0 Bình luận