Đại bình nguyên
Đất xa đuối, trời sâu vô vọng.
Đất trời còn chịu đựng bao lâu?
Ngàn, ngàn dặm không bóng người, dạng mộ…
Hú, không nghe động tĩnh cả hồn thiêng.
Chỉ những cuộn cỏ gai lăn giỡn.
Chim bay thoát ra chăng?
Qua đây, gió kiệt tàn.
Chung thân, thiên cổ bị cầm giữ,
Mỏi nản cùng mặt nhật im trơ.
Đá cũng làm thinh, không có chuyện.
Chiều nay, ai qua đại bình nguyên,
Xa ngoài tầm réo về của mệnh luỵ.
Nhớ, như cỏ, xô tràn…
Mơ, như mây, tản mạn…
Mùa thu, gió bạc phơ
Kéo phết mặt người dải ngây ngất.
Ôi mây vĩnh hằng, ôi cỏ trường tại,
Ta từng thấy, từng quên, từng thấy lại
Từ vô nguyên tịch mịch thần linh buồn,
Qua đằng đẵng đi về một bóng mộng
Tận xoáy cùng bất biến của thời gian.
Lời nào rốt nghĩa đời?
Trót lập ngôn, thánh hiền e cũng hối…
Đâu nơi cuối đất?
Nào cõi cùng trời?
Đêm nay, ngươi ngủ đậu nhà ai,
Liệu có giấc mơ nào khác trước?
Việc đời, cũ ê chề…
Thì như trời đất, kiên trì thôi,
Giam hãm tuần hoàn, quay nốt trớn.
Tích sử rũ quên,
Tâm tình giải bỏ,
Về tới chưa, người qua ải Tây?
Chiều xa cừ trôi trôi nắng tàn,
Lan chạy sóng cỏ,
Vèo ràn cánh chim,
Bạt tưa rách tiếng mê đơn thoại,
Vương vất nỗi muộn màng.
Chợt trời đất rùng mình đổi cách sáng…
Nhẹ thênh huyễn ảnh người
Cõi biếc sững trăng sao.
Đất xa đuối, trời sâu vô vọng…
Chiều nay, ai qua đại bình nguyên…
7.1998
Tô Thùy Yên
Nguồn: Thắp Tạ, 2004
Bài Cùng Tác Giả:
- Lễ Tấn Phong Tình Yêu
- Thắp Tạ – Ghi chú
- Soi mệnh
- Hành giả âu sầu
- Nỗi mình lần giở
- Thấm thoát đời ta
- Gặp gỡ giữa đường
- Lễ hội
- Xót xa
- Tỵ khách
- Du mộng
- Thắp tạ
- Lão trượng
- Nhớ có lần, trên Bắc khuya, nghe một lão đàn hát
- Huế oán
- Nhà xưa, lửa cất ủ
- Đêm quan ngoại
- Chia tay ải Tây
- Đường trường đêm
- Suốt bãi sông Hằng
- Hái rau
- Chim kêu bãi quạnh
- Hồn trôi ♦ Sát na ♦ Đá mộng ♦ Con sáo
- Không kịp ♦ Đuối trông ♦ Nhanh hơn ♦ Thương tật
- Dừng bước ♦ Vận nghiệt ♦ Cánh diều ♦ Hồn lạc
- Bỏ lỡ ♦ Hoa suông ♦ Đêm thức ♦ Thanh minh
- Vẫn là
- Tặng phẩm ♦ Đi xa ♦ Biệt tăm
- Tâm thức khuất dạng của thơ
- Tô Thùy Yên nói chuyện thơ
0 Bình luận