Dừng bước ♦ Vận nghiệt ♦ Cánh diều ♦ Hồn lạc
Dừng bước
Mặt trời mọc đã quá lâu,
Bức bối nỗi trần thân đơn độc…
Giữa một thoáng trống giao phiên của gió cát,
Ta lau phẳng vầng trán nhọc nhằn,
Lau phẳng ký ức xếp nếp.
Vận nghiệt
Mãi vận nghiệt vào ta
Nỗi bất ổn làm người.
Rừng trằn trọc âm chấn
Chim thú săn mồi khuya.
Cánh diều
Thả xa vạn dặm ngoài,
Kéo dài dĩ vãng thôi…
Chỉ bứt, diều băng rơi
Đồng đất người lạnh mặc.
Hồn lạc
Một hồn bất phụ thể
Lạc từ dâu biển xưa,
Tới trước, đợi nơi mồ,
Nghe mòn bia chửa dựng.
Tô Thùy Yên
Nguồn: Thắp Tạ
Bài Cùng Tác Giả:
- Lễ Tấn Phong Tình Yêu
- Thắp Tạ – Ghi chú
- Thơ tạ
- Soi mệnh
- Hành giả âu sầu
- Nỗi mình lần giở
- Thấm thoát đời ta
- Lễ hội
- Cơn mê
- Xót xa
- Tỵ khách
- Du mộng
- Thắp tạ
- Lão trượng
- Huế oán
- Nhà xưa, lửa cất ủ
- Đêm quan ngoại
- Chia tay ải Tây
- Đường trường đêm
- Viễn Tây
- Suốt bãi sông Hằng
- Hái rau
- Chim kêu bãi quạnh
- Hồn trôi ♦ Sát na ♦ Đá mộng ♦ Con sáo
- Không kịp ♦ Đuối trông ♦ Nhanh hơn ♦ Thương tật
- Bỏ lỡ ♦ Hoa suông ♦ Đêm thức ♦ Thanh minh
- Vẫn là
- Tặng phẩm ♦ Đi xa ♦ Biệt tăm
- Tâm thức khuất dạng của thơ
- Tô Thùy Yên nói chuyện thơ
0 Bình luận