chiều ở biển
ôm em
rát
ngọn sóng trào
biển ùn con nước sóng ào ạt
dâng
ôm em đất quyện trời gần
nắng hoang sơ
rụng
mưa thần thoại
rơi
ôm em nát cỏ lưng đồi
cụm hoa vàng nở rực ngời dáng tim
ôm em tình rủ môi tìm
đá khao khát
thở
tôi chìm lỉm tôi .
Nguyễn Tư Phương
Văn Tuyển – Năm thứ 3 Mùa Hạ – 2000
Bài Cùng Tác Giả:
- Bài Tình Ca Thứ Nhất
- Những Cánh Cửa Đã Mở
- giữa đêm thức dậy đọc thơ bạn
- đêm rực cồn
- Nibbana – Niết Bàn – Dập tắt
- ngày tôi chọn nghiệp
- nhớ Philz và những ngày ngồi quán
- của những cơn đau vết thương còn ngọt lịm
- sinh-trụ-dị-diệt
- khuôn mặt thật xưa nay
- Những ghi chép trong thời Coronavirus
- Hư Vọng
- tháng ba, cây sồi và bạn
- tính đa dụng của một con chữ
- buổi sáng đọc Ocean Vương nhìn những con chim trên đường dây điện trước nhà
- quay đầu thấy bến *
- nỗi buồn ở lại
- tuy buồn
- ơn em
- Điệu buồn Bolero
- Bình yên, màu xanh mới
- vô danh
- Chào Thiên Niên Kỷ
- Đến Như Vậy Đi Như Vậy
- những chiếc bóng
- một mình trên Đảo Lớn
- Đất
- Bên Kia Bờ
0 Bình luận