đưa người qua những dòng sông
thuyền trôi
sóng khựng, mái chùng
thân tôi lạnh,
nước rùng
cõi tâm
đưa người qua những dòng sông
đưa tôi qua
những âm đời
vọng vang
em ngồi
hớt giọt nắng,
loang
khuấy tà huy động
vỡ toang
bóng chiều
mở tung gió
cuốn tàn rêu
nhánh lau sậy mỏng, ưu phiền
nhẹ trơ
đưa người qua tuổi xuân hờ
cánh chuồn chao giữa đôi bờ, sắc không .
Nguyễn Tư Phương
trích Khoảng Cách Không Màu – VT xuất bản – 2002
Bài Cùng Tác Giả:
- Bài Tình Ca Thứ Nhất
- Những Cánh Cửa Đã Mở
- giữa đêm thức dậy đọc thơ bạn
- đêm rực cồn
- Nibbana – Niết Bàn – Dập tắt
- ngày tôi chọn nghiệp
- nhớ Philz và những ngày ngồi quán
- của những cơn đau vết thương còn ngọt lịm
- sinh-trụ-dị-diệt
- khuôn mặt thật xưa nay
- Những ghi chép trong thời Coronavirus
- Hư Vọng
- tháng ba, cây sồi và bạn
- tính đa dụng của một con chữ
- buổi sáng đọc Ocean Vương nhìn những con chim trên đường dây điện trước nhà
- quay đầu thấy bến *
- nỗi buồn ở lại
- tuy buồn
- ơn em
- Điệu buồn Bolero
- Bình yên, màu xanh mới
- vô danh
- Chào Thiên Niên Kỷ
- Đến Như Vậy Đi Như Vậy
- những chiếc bóng
- một mình trên Đảo Lớn
- Đất
- Bên Kia Bờ
0 Bình luận