thuyền trôi
sóng khựng, mái chùng
thân tôi lạnh,
nước rùng
cõi tâm
đưa người qua những dòng sông
đưa tôi qua
những âm đời
vọng vang
em ngồi
hớt giọt nắng,
loang
khuấy tà huy động
vỡ toang
bóng chiều
mở tung gió
cuốn tàn rêu
nhánh lau sậy mỏng, ưu phiền
nhẹ trơ

đưa người qua tuổi xuân hờ
cánh chuồn chao giữa đôi bờ, sắc không .

Nguyễn Tư Phương

trích Khoảng Cách Không Màu – VT xuất bản – 2002

Bài Cùng Tác Giả:

0 Bình luận

Bình Luận