Giang Hồ Kỳ Tình Lục – Chương 65. Tài nghệ áp quần hùng
Cứ vậy mà qua ba ngày nữa, đám người Cái Bang đã làm xong hết tang sự cho Đoàn Nhị đâu vào đó, rồi tụ tập lại trên đỉnh Quan Nhật Phong ở Thái Sơn, mọi người án đông, nam, tây, bắc và tây bắc, đông nam sáu phương vị ngồi vào đó, đệ tử mỗi phân đà ngồi ở vị trí phân đà của mình, Lỗ trưởng lão bước lên đài nói:
– Mọi người giữ yên lặng! Tôi có lời muốn nói!
Giọng của lão sang sảng, vừa mở miệng ra ai nấy đều yên tĩnh lại, Lỗ trưởng lão lại nói tiếp:
– Các vị huynh đệ, lão bang chủ bất hạnh qua đời, không biết chừng có người sẽ hỏi, lão bang chủ vì bệnh gì mà qua đời ? Hiên tại tôi xin nói rõ ra cho mọi người biết, lão bang chủ chính là bị kẻ gian dùng độc dưỢc hãm hại đấy.
Lỗ trưởng lão vừa nói dứt lời, dưới đài đệ tử Cái Bang bèn nhao nhao lên phẫn nộ la ó, vô số các đệ tử nhốn nháo hỏi:
– Truyền công trưởng lão, lão bang chủ bị tên gian tặc nào hãm hại vậy ? Chúng ta phải báo thù cho lão bang chủ!
Lỗ trưởng lão lớn tiếng nói:
– Các vị huynh đệ! Các người hãy nghe tôi kể lại chuyện bang chủ bị ngộ hại ra sao từ đầu tới cuối rồi có muốn báo thù cũng chưa muộn.
Bọn đệ tử Cái Bang nghe nói bèn từ từ im lặng trở lại, thế là Lỗ trưởng lão đem chuyện Đoàn Nhị ở dưới chân núi Hoa Sơn bị ngộ hại ra sao kể lại từ đầu tới cuối, có điều lão không đề cập tới chuyện Vi Tiếu Thiên cấu kết với Trung Thánh Môn để hại Đoàn Nhị, chuyện này trọng đại lại không có chứng cớ Lỗ trưởng lão không dám nói bừa bãi, cuối cùng lão nói:
– Lão bang chủ chính là bị bọn Trung Thánh Môn hãm hại, chúng ta phải diệt trừ đám Trung Thánh Môn để báo thù cho lão bang chủ.
Đệ tử Cái Bang nghe đến đó lập tức xô nhau đứng dậy nhất tề la ó ủng hộ. Ngô trưởng lão bước lên đài nói:
– Các vị huynh đệ, lão bang chủ bất hạnh qua đời, chiếu theo quy luật bang quy của Cái Bang chúng ta, hôm nay chúng ta phải tiến cử một người tài đức kiêm bị lên kế vị bang chủ.
Mọi người yên lặng nghe lão nói tiếp, Ngô trưởng lão lại nói:
– Lão bang chủ lâm chung đã tiến cử một vị thiếu niên anh hùng lên kế vị bang chủ, mọi người cùng cung thỉnh tân bang chủ của chúng ta lên đài.
Nói rồi Ngô trưởng lão quay qua DưƠng Thông nói:
– Dương huynh đệ! Mau mau lên đài!
DưƠng Thông nghe gọi bèn lên đài hướng xuống các đệ tử Cái Bang phía dưới khom người làm lễ, đám đệ tử Cái Bang nghe Đoàn Nhị có thôi cử tân bang chủ bèn nhốn nháo vỗ tay ủng hộ, đến lúc DưƠng Thông lên đài rồi bèn thấy đó là một thiếu niên chừng hai mươi tuổi, ai nấy đều ngưng hẳn vỗ tay, mọi ngưỜi thấy DưƠng Thông dáng người mảnh dẻ trông như con cháu của một nhà phú gia nào đó, ai nấy đều thuổng mặt ra kinh ngạc, Dương Thông còn chưa gia nhập Cái Bang do đó đa số các đệ tử Cái Bang không ai biết y là ai, ngay cả sáu phân đà chủ, bốn đại trưởng lão cũng có người còn chưa gặp mặt y bao giờ, trừ đám Lỗ trưởng lão, Giản trưởng lão, Ngô trưởng lão và Tống Thanh, Trần Đại Niên và Liễu Thiết Sinh ra, những người còn lại cũng chỉ mới gặp y trong lúc tang lễ mới biết y là đệ tử của Đoàn Nhị.
Ngô trưởng lão hướng xuống dưới đài giải thích với đám đệ tử Cái Bang:
– Vị Dương huynh đệ này chính là đệ tử duy nhất của lão bang chủ, cũng là vị tân bang chủ do lão bang chủ tiến cử, không biết các vị có ý kiến gì không ?
Đám đệ tử Cái Bang dưới đài nghe vậy chụm đầu lại nhốn nháo bàn luận, tuy là đa số ai cũng từng nghe tới danh tiếng của y nhưng còn chưa có ai gặp mặt y bao giờ. Mọi người ngẫn mặt ra nhìn nhau một hồi không ai nói gì cả, đà chủ phân đà ở phương bắc là Kim Đại Báo thấy DưƠng Thông tuổi tác còn nhỏ, trong lòng không phục chút nào, bèn lộ vẻ khinh thường y ra mặt, gã là cao thủ của Ý Hành Quyền và Tra Quyền ở Thương Châu Hà Bắc, luyện một thân công phu Kim Chung Thiết Bố Sam, cân cốt kiên cố thâm hậu, quyền cước vào người gã chẳng thấm gì, hầu như không khác gì đã đến mức đao thương không làm tổn thương được cả, trong giang hồ đã nổi danh vũ công cao cường, song quyền đánh bại không biết bao nhiêu quyền sư có tiếng, không những thế đệ tử ở phân đà phương bắc có tới cả bốn ngàn người là một phân đà thực lực cường mạnh nhất trong sáu phân đà, gã nghĩ bụng:
– Tên tiểu tử này vô tài vô năng, chỉ bất quá dựa vào chuyện làm đệ tử lão bang chủ mà nhảy lên làm bang chủ, không phải là quá dễ dàng sao.
Gã trầm ngâm một hồi rồi hỏi:
– Bốn vị trưởng lão ý kiến như thế nào ?
Ngô trưởng lão đáp:
– Bốn người chúng ta đều cho là vị Dương huynh đệ được lão bang chủ tiến cử là một người nhân phẩm vũ công đều kiêm bị, do đó chúng ta đều đồng ý tuân theo lời di chúc của lão bang chủ.
Kim Đại Báo nói:
– Lão bang chủ đã có an bày đâu vào đó, chúng tôi cũng xin tuân theo lời di chúc, có điều vị Dương huynh đệ này tuổi tác còn quá trẻ, e là không đảm đương nổi trọng trách, không những thế các huynh đệ trong bang e rằng cũNg có kẻ không phục, tại hạ có ý kiến là … chức vị bang chủ xin hãy để cho một trong bốn vị trưởng lão đảm nhiệm đợi cho vị Dương huynh đệ này trưởng thành chút nữa rồi sẽ nhường lại cho y không muộn.
Kim Đại Báo là do Bành trưởng lão dẫN nhập vào Cái Bang, thì ra Bành trưởng lão vốn là đà chủ của phân đà phương bắc, sau này thăng lên chức trưởng lão, Kim Đại Báo bèn làm đà chủ thay thế, Bành trưởng lão trong lòng không phục Dương Thông làm bang chủ, có điều Đoàn Nhị lâm chung đã có di ngôn lãO không dám công nhiên phản đối do đó ngấm ngầm xúi giục Kim Đại Báo làm khó dễ. Kim Đại Báo cũng cùng một ý không phục Dương Thông làm bang chủ, gã đã có ý muốn ủng hộ Bành trưởng lão lên làm bang chủ, như thế sau này gã sẽ có cơ hội lên làm trưởng lão, vì vậy mà mở miệng ra đề nghị như vậy.
Trong Cái Bang cũng có vô số người cùng một tâm tư với Kim Đại Báo,cũng không phục Dương Thông lên làm bang chủ, đà chủ của phân đà phương nam là Lưu Vân Long cũng nói theo:
– Kim huynh đệ nói không sai, vị Dương huynh đệ này tuy là đệ tử của lão bang chủ, nhưng còn chưa gia nhập bản bang, Cái Bang chúng ta là môn phái số một trong thiên hạ phải chọn một người có tài có đức đáng phục lên làm bang chủ mới phải, nếu không trong bang có người không phục sẽ không khỏi ảnh hưởng lớn lao đến tiền đồ của Cái Bang chúng ta, chúng ta nên trước hết chọn một vị trưởng lão trong bốn đại trưởng lão tạm thời lên làm bang chủ, đợi sau này vị Dương huynh đệ này vì bản bang lập công hiển hách, lúc đó sẽ ủng hộ y lên làm bang chủ cũng không muộn.
Đám Cái Bang nghe nói vội vàng nhao nhao lên phụ họa, bởi vì DưƠng Thông trước giờ trong Cái Bang có tham gia gì không những vậy còn ngay cả chưa gia nhập Cái Bang là khác, còn Cái Bang từ xưa đến nay ai nấy đều phải lập công lao mới được đề bạt, Dương Thông tuổi thì còn nhỏ mà công trạng còn chưa có gì do đó không ai chịu cho y lên làm bang chủ là hợp tình lý. Dương Thông mấy ngày rồi mê man đau đớn vì cái chết của Đoàn Nhị đâu có tâm tư gì để ý đến đám người Cái Bang nghĩ gì về mình, bây giờ mới nhìn kỹ lại gã Kim Đại Báo đà chủ phân đà phương bắc này, lúc trước y cũng đã có nghe Đoàn Nhị nhắc đến, biết gã nổi danh Thiết Quyền Đại Thánh, một cặp quyền đầu vô cùng lợi hại, thấy gã người to lớn oai mãnh lưng cọp eo gấu, mắt to mày rậm, mặt mày đen thui,râu ria lởm chởm tướng mạo có vẻ như Trương Phi tái thế, không biết rõ tuổi tác bao nhiêu. Dương Thông biết gã này hình dạng tuy hung dữ, bình thời đối với mọi người trong Cái Bang rất tốt, tính tình trượng nghĩa hào sảng, do đó mà phân đà phương bắc dưới quyền lãnh đạo của gã đã trở thành hàng đầu trong các phân đà. Dương Thông lại xoay qua nhìn kỹ Lưu Vân Long đà chủ phân đà phương nam, y cũNg đã có nghe Đoàn Nhị đề cập qua, gã là đệ tử của Bát Tiên Kiếm ở Trang Vân Tự LãNh Nam, trong giang hồ gọi gã là Bạch Diện Linh Viên, kiếm pháp và khinh công nổi danh cao cường,Dương Thông thấy gã quả nhiên mặt mày trắng trẻo mỏ chu tướng mạo ba phần như khỉ nhưng oai nghiêm đường đường, ăn mặt ra vẻ thư sinh nho nhã, dáng người dong dõng thoát tục, tuổi tác cỡ chừng bốn mươi.
Dương Thông vốn là vô ý bước vào chức vị bang chủ, thấy đám Cái Bang nhốn nháo bàn luận bèn nói:
– Hai vị đà chủ nói rất phải, tại hạ vô đức vô năng, tuổi tác lại còn nhỏ, chắc chắn là khôn thể đảm nhiệm được trách nhiệm lớn lao này, các vị xin thỉnh chọn một người hiền năng! Còn chuyện báo thù cho sư phụ, chỉ cần có chỗ dùng tại hạ cho dù lên núi đao, xuống biển lữa, tại hạ không chút ngần ngại.
Giản trưởng lão nghe y nói vậy bèn nói:
– Dương huynh đệ sao lại nói vậy, lão bang chủ lâm chung đã chỉ định huynh đệ kế vị bang chủ, tự nhiên là có đạo lý của người, vả lại tuổi tác của chú còn nhỏ một chút, chờ thêm vài năm nữa là cũng thành thục rồi.
Lỗ trưởng lão cũng nói:
– Giản trưởng lão nói đúng lắm, lão bang chủ hiện giờ xác còn chưa lạnh, chúng ta đã đi ngược lại với lời di ngôn của người, hình như không được ổn thỏa lắm! Vả lại Dương huynh đệ tuy còn trẻ tuổi nhưng vũ công cao cường lại là đệ tử tự tay lão bang chủ bồi dưỡng, theo lý phải nên tiếp vị bang chủ mới phải.
Ngô trưởng lão và Liễu Thiết Sinh, Trần Đại Niên cũng lên tiếng phụ họa ủng hộ Lỗ trưởng lão và Giản trưởng lão, mọi người thấy vậy đều không ai dám mở miệng nói gì thêm, có điều vô số người vẫn còn không phục ra chiều xem thường Dương Thông, thì thầm với nhau không ngớt, Lỗ trưởng lão lớn tiếng nói:
– Mọi người đừng nhốn nháo nữa, nếu chúng ta không lập vị Dương huynh đệ này lên làm bang chủ thì sẽ đi ngược với lời di ngôn của lão bang chủ, các người hãy thử nghĩ xem, lão bang chủ sinh tiền đối đãi các người có tốt không ? Lão nhân gia vừa ra đi chúng ta đã không nghe lời di ngôn của người, có xứng đáng với tấm lòng của lão nhân gia không ?
Lỗ trưởng lão vừa nói dứt lời một gã đệ tử Cái Bang lập tức bước ra nói:
– Truyền công trưởng lão, ông nói vậy là không đúng, lãO bang chủ sinh tiền vũ công cái thế, danh tiếng giang hồ ai ai cũNg kính ngưỡng, có điều vị Dương huynh đệ này tuy là đệ tử của người, nhưng thứ nhất y không phải là đệ tử của Cái Bang, thứ hai là y chưa từng lập công lao gì cho Cái Bang, không những vậy … không những vậy, lão bang chủ lâm chung trừ Lỗ trưởng lão ra không còn ai ở đó, chúng ta chỉ dựa vào một lời của truyền công trưởng lão lập vị Dương huynh đệ này lên làm bang chủ, các huynh đệ trong bang không tránh khỏi chuyện không phục.
Lỗ trưởng lão nghe vậy nổi giận đùng đùng nói:
– Ngươi nói vậy là có ý gì ? Không lẽ ngươi hoài nghi ‘ita nói là giả sao ? Ngươi là đệ tử của phân đà nào ?
Gã đệ tử cung kính trả lời:
– Không dám, tại hạ là đệ tử của phân đà tây bắc tên là Tôn Đại Ngưu.
Lỗ trưởng lão quay đầu qua liếc Liễu Thiết Sinh một cái rồi nói:
– Liễu đà chủ, phân đà tây bắc có gã này trong đó không ?
Liễu Thiết Sinh nghe gã đệ tử báo tên họ cũNg nhớ phân đà tây bắc có một gã đệ tử như vậy nhưng gã chỉ là một tên đệ tử tầm thường, trước giờ chưa nghe nói có chỗ nào xuất sắc, nào ngờ hôm nay lại dám đứng ra nói năng bàn cãi, gã hướng về Lỗ trưởng lão gật gật đầu.
Dương Thông ngắm nghía gã này một hồi, thấy Tôn Đại Ngưu hình dáng ốm o tướng mạo bệ rạc, mặt mày vàng khè, trên mặt mụn màn lồi lõm, quần áo rách nát dơ bẩn, tuổi tác chừng hơn bốn mười. Lỗ trưởng lão tuy tức giận vô cùng nhưng hôm nay là ngày chọn lựa bang chủ ai ai cũng đều có thể mở miệng nói, Lỗ trưởng lão bèn lớn tiếng hỏi:
– Tôn Đại Ngưu, không lẽ ngươi hoài nghi lời ta nói là giả truyền di ngôn của lão bang chủ sao ?
Tôn Đại Ngưu đáp:
– Không dám, có điều tại hạ cảm thấy lời nói của Kim đà chủ và Lý đà chủ lúc nãy không sai chút nào, chúng ta nên để cho vị Dương huynh đệ này có dịp lập công trạng trước rồi sau này sẽ ủng hộ y lên làm bang chủ cũng không muộn, nếu không trong bang ai ai cũNg không phục, đối với bản bang sẽ không có lợi chút nào, vã lại … vị Dương huynh đệ này năm trước có xung đột với ba phái Côn Luân, Không Động và Thanh Thành, trong bang các huynh đệ đa số đều có thiên kiến, như nếu hiện này cứ đưa y lên làm bang chủ, hình như có chút không ổn thỏa.
Cái Bang mọi người nghe gã nói vậy ai nấy đều ngấm ngầm gật đầu đồng ý, bởi vì chuyện Dương Thông đắc tội với hai phái Côn Luân và Không Động dẫn đến chuyện các môn phái lớn lên Thái Sơn hỏi tội, làm cho Đoàn Nhị xém tý nữa là mất cả mạng, vì chuyện này đa số các đệ tử Cái Bang trong lòng đều không phục, thêm vào đó Dương Thông lại lên Thanh Thành náo loạn thêm một trận nữa làm cho Cái Bang xém nữa là làm mất hòa khí với phái Thanh Thành, do đó Dương Thông không được ủng hộ cũNg là chuyện thường tình. Bấy giờ lại có thêm một gã đệ tử Cái Bnag đứng ra nói:
– Vị Tôn huynh đệ này nói rất đúng, lão bang chủ năm xưa thụ nhiệm bang chủ lãO nhân gia trước hết đã lập năm đại công cho bản bang, lại xông qua năm cửa ải mới được Thượng Quan bang chủ giao chức bang chủ cho, như nếu hiện tại cứ thế mà để cho vị Dương huynh đệ này tiếp nhiệm bang chủ, các huynh đệ trong bang sẽ không phục tý nào.
Dương Thông thấy người này trạc chừng năm mươi tuổi, tướng mạo thanh tú thân hình gầy gò, râu dài quá ngực, mặt mày hồng hào, dáng dấp đường đường oai phong lẫm liệt bèn biết gã này là đà chủ của phân đà phương đông Tiền Vân Phi, Tiền Vân Phi trong giang hồ có ngoại hiệu là Tái Quan Công, Dương Thông nhận ra gã là nhờ bộ râu đó, Tiền Vân Phi nhiệm chức phân đà phương đông một dãy Huy Triết, đệ tử Cái Bang ở đó cũng rất đông đảo, chỉ kém có phân đà phương bắc, không những vậy Tiền Vân Phi làm đệ tử Cái Bang cũng đã mấy chục năm, vì Cái Bang vào sinh ra tử lập nên không biết bao nhiêu công lao, lão xuất thân từ chùa Thiếu Lâm Bồ Điền Phúc Kiến, vũ công cũng rất cao cường, mười tám tuổi đã xông qua được quan ải mười tám la hán, lão gia nhập vào Cái Bang rồi bèn dựa vào bản lãnh chân thực đó mà lên đến chức đà chủ, bây giờ thấy Dương Thông tuổi tác còn nhỏ mà dễ dễ dàng dàng lên làm bang chủ trong lòng không khỏi không phục.
Đà chủ của phân đà phương tây là Hàn Tuyết Phong vốn không phục chuyện Dương Thông lên làm bang chủ, bây giờ thấy nhiều người bước ra phản đối gã cũng đứng ra nói:
– Tiền đà chủ nói không sai, chúng ta không hề có ý khi dễ vị Dương huynh đệ này, có điều Cái Bang chúng ta là một môn phái lớn trong thiên hạ, ngôi vị bang chủ còn phải để cho một người mọi người đều phục tòng lên đảm nhiệm, theo tại hạ thấy thì một trong bốn vị trưởng lão tạm thời đảm nhiệm chức vụ bang chủ, đợi vị Dương huynh đệ này sau này lập đại công rồi sẽ lập y lên sau cũng không muộn, như vậy cũng không vi phạm lời di ngôn của lão bang chủ.
Dương Thông nhìn qua thấy Hàn Tuyết Phong là một người trạc độ bốn mươi, toàn thân một tấm áo bào trắng, dáng dấp văn vẻ, mặt mày trắng trẻo mắt sáng mày thanh, đầu đội khăn xanh vuông, tay cầm cây quạt một vẻ phong độ tuấn lãng, quả là một nhân tài xuất chúng. Hàn Tuyết Phong trong giang hồ có ngoại hiệu là Diệu Thủ Thư Sinh, xem dáng vẻ văn chất bân bân ôn nhã như vậy vũ công lại đứng đầu trong sáu đà chủ, điểm huyệt và khinh thân công phu là hai thứ tuyệt kỹ trong Cái Bang, Du Già thuật lại hiếm có đối thủ trong giang hồ, ngay cả Đoàn Nhị cũng bội phục gã ba phần, Dương Thông đã nghe Đoàn Nhịno’i ngay từ đầu, Hàn Tuyết Phong là tục gia đệ tử của chùa Đại Hiển Thông ở Ngũ Đài Sơn Sơn Tây, xuất thân cũng cùng một nơi với Bành trưởng lão, chẳng qua Bành trưởng lão sớm hơn gã nhiều. Ngũ Đài Sơn vốn có tên la’Thanh Lương Sơn, đứng đầu bốn ngọn núi nổi danh của Phật giáo, sáng lập từ thời Đông Hán Minh Đế Vi~ng Vình năm thứ mười một, Thiên Trúc cao tăng Ca Diệp Ma Thái, Trúc Pháp Lan Tiện từ Lạc DưƠng lại Ngũ Đài Sơn, tâu lên Minh Đế nói rằng cứ theo Phật kinh ký tải thì Ngũ Đài Sơn là chỗ cư trú của Văn Thù Bồ Tát, vì vậy lập chùa ở đó, Ca Diệp Ma Thái, Trúc Pháp Lan hai người không những thông hiểu kinh Phật mà còn tinh thông về y học và Du Già thuật, khinh công, điểm huyệt vân vân, hai người ở đó kiến trúc chùa chiền thu nhận đệ tử, Hàn Tuyết Phong sở học đều là từ vũ công ở Thiên Trúc, không những vậy thủ pháp điểm huyệt thiên về ngụy bí âm độc, dị thường lơị hại, cây quạt thiết phiến trong tay gã thần xuất quỹ một, trong Cái Bang ít có ‘ila’ đối thủ, trong giang hồ kể gã là tay cao thủ đệ nhất lưu trên cùng.
Đà chủ sáu phân đà tuy trong Cái Bang địa vị ở dưới các vị trưởng lão nhưng ai nấy đều là cao thủ danh động giang hồ, ngay cả các đường chủ trong bang cũng là những tay cao thủ vủ lâm tiếng tăm như cồn, như bọn Diệu Thủ Độc Cái Tống Thanh vậy, do đó mà các bang các phái trong giang hồ không ai dám khơi khơi mà đắc tội với Cái Bang. Dương Thông thấy nhiều người trong Cái Bang phản đối chuyện mình lên làm bang chủ, biết mọi người không phục, thêm vào đó y cũNg không nghĩ đến chuyện làm bang chủ, bất quá là lời di ngôn của Đoàn Nhị để lại thế thôi, vì vậy mà mở miệng nói với mọi người:
– Lỗ trưởng lão, Giản trưởng lão, Ngô trưởng lão, những lời của các vị nói lúc nãy không sai chút nào, tại hạ tuổi tác còn nhỏ, thực tình khó mà đảm nhiệm nổi trọng trách, tôi xem Ngô trưởng lão tốt hơn là tạm thời giữ chức vị bang chủ đã, đợi mọi người báo thù cho lão bang chủ xong, người nào công lao lớn nhất, chúng ta sẽ lập người đó lên làm bang chủ.
Dương Thông nói dứt lời dưới đài mọi người đều nháo nháo cất tiếng tán thành. Lỗ trưởng lão nghe vậy không bằng lòng chút nào, lão nói:
– Lão bang chủ vừa mới ra đi không bao lâu, chúng ta đã đứng đây láo nháo loạn cả lên, ta xem các ngươi thấy vị Dương huynh đệ này còn trẻ tuổi, bèn nghĩ là vũ công của y không bằng các ngươi, trong bụng không phục phải không, đã vậy, cứ án theo quy cũ của bản bang, các ngươi chọn ra ba người, cử hành tỷ thí vũ công, ai thắng được vị Dương huynh đệ này, người đó sẽ làm bang chủ, như nếu không ai thắng được vị Dương huynh đệ này, mọi người phải hết lòng hết ý ủng hộ y lên làm bang chủ, các vị nghĩ thế nào ?
Lão nói ra lời đó, là đánh trúng vào tâm bệnh của đa số mọi người, thực ra nhiều ngưỜi ai ai cũng nghĩ Dương Thông vũ công bình thường, chỉ bất quá là ỷ vào Đoàn Nhị đở phía sau lưng mới có chuyện lên làm bang chủ như hôm nay, vì vậy mà sinh lòng bất phục, có điều không ai tiện nói ra ngoài mặt thế thôi.
Bành trưởng lão nghe Lỗ trưởng lão nói vậy trúng vào ruột gan mình, trong bụng lão đã tính kỹ, trong bốn đại trưởng lão, Lỗ trưởng lão vũ công cao nhất nhưng tính tình của lão nóng nảy, đệ tử Cái Bang hơi có gì không phải là lão mở miệng ra mắng xối xả, do đó đa số mọi người không dám lại gần, thêm vào đó Đoàn Nhị trước khi chết có Lỗ trưởng lão một bên, lão không thể nào mặt dạn mày dày ra tranh bang chủ với mình, cho dù lão có nhảy ra thì đám Cái Bang cũNg sẽ không phục, không những vậy còn sẽ hoài nghi lão đang mưu đồ làm bang chủ.Còn Ngô trưởng lão tuy là một người trầm ổn lãO thành nhưng tuổi tác lão cũng đã lớn tinh lực có hạn, Giản trưởng lão thì tính tình đôn hậu thành thực, đạm bạc không màng danh lợi, vả lại hai người này vũ công cũng không bằng mình, bây giờ thấy Dương Thông tuổi tác còn nhỏ trong bụng nghĩ thầm:
– Tên tiểu tử này vũ công có lợi hại cách mấy, xem hắn tuổi còn nhỏ không thể nào cao lên quá được bốn trưởng lão.
Do đó Bành trưởng lão bèn bước ra trước hết ủng hộ Lỗ trưởng lão, Bành trưởng lãO nói:
– Truyền công trưởng lão nói không sai, mọi người đã không chịu phục Dương huynh đệ làm bang chủ, mà lão bang chủ thì đã chỉ định lúc lâm chung là chúng ta phải ủng hộ Dương huynh đệ làm bang chủ, vậy thì cứ án theo quy cũ của Cái Bang đời này qua đời khác, nếu Dương huynh đệ xông qua được ba quan ải, thì mọi người phải đều phục tòng y lên làm bang chủ không được phản đối gì nữa!
Bành trưởng lão đã sớm có ý tranh chức vị bang chủ, do đó bình thời lão đối xử với các huynh đệ trong bang rất tử tế, không những vậy lãO là người có mưu lược, vô số người trong bang rất khâm phục lão, thêm vào đó các đệ tử của phân đà phương bắc là bộ thuộc cũ của lão hồi xưa, lão biết sẽ có nhiều người nhất định sẽ đưa lão ra quyết một trận cao thấp với Dương Thông, do đó mà lập tức tán đồng lời nói của Lỗ trưởng lão ngay lập tức.
Đa số đệ tử Cái Bang cũng chưa hề thấy qua Dương Thông vũ công như thế nào, cả Bành trưởng lão cũng vậy, do đó nhiều người cho rằng DưƠng Thông tuổi còn nhỏ, Đoàn Nhị có lợi hại cách mấy cũNg chẳng thể trong vài năm đã dạy một đứa con nít thành ra một tay cao thủ vũ nghệ cao cường, vì vậy ai nấy cũng lên tiếng phụ họa. Còn Giản trưởng lão và Lỗ trưởng lão thì đã biết Dương Thông vũ nghệ đến mức nào, trong Cái Bang chẳng ai vũ công địch nổi với y, bèn nghĩ tốt nhất là để Dương Thông áp đảo quần hùng bằng vũ nghệ, do đó không mở miệng ra nói gì thêm. Ngô trưởng lão thì thấy người phản đối Dương Thông làm bang chủ nhiều quá, như nếu mình ráng cưỡng bức ủng hộ Dương Thông lên thì các huynh đệ trong bang nhất định sẽ không phục, sau này sẽ không chịu nghe theo hiệu lệnh của Dương Thông, cứ thế mà mỗi người tự làm theo ý mình, chia năm xẻ bảy, mà Cái Bang sở dĩ ngày hôm nay là một bang hội lớn nhất thiên hạ là do bang chủ đời trước Thượng Quan Kiệt và Đoàn Nhị vũ công cao cường, ai ai cũng phải nghe theo Cái Bang, như nếu vị Dương huynh đệ này vũ công quá thấp sau này sẽ bị các đệ tử của môn phái khác đánh bại, Cái Bang sẽ biết dấu mặt nơi nào, ảnh hưởng tới thanh danh của Cái Bang sẽ lớn lao tới đâu, vì vậy mà lão chỉ đành phải đồng ý với biện pháp đó. Lão nghĩ thầm:
– Vi, Dương huynh đệ như không qua nổi ba quan ải, lão bang chủ dưới tuyền đài có linh thiêng cũng hiểu được nỗi khổ tâm của bọn chúng ta, không trách cứ mình không ráng sức phù trì cho y, chỉ trách y vũ công quá thấp tự mình không tranh nổi với ai.
Kim Đại Báo nói:
– Được! Như nếu Dương huynh đệ qua được ba quan ải, chúng tôi thành tâm ủng hộ y lên làm bang chủ bản bang, tại hạ bất tài, xin làm viên đá dẫn đường, cùng Dương huynh đệ tỷ thí quyền cước, vị huynh đệ nào muốn tỷ thí quan ải thứ hai ?
Trong sáu đà chủ phân đà, Liễu Thiết Sinh là người do Giản trưởng lão tiến cử tự nhiên là không muốn ra tỷ thí với Dương Thông, còn Trần Đại Niên thì đã chính mắt thấy vũ công DưƠng Thông đến mức nào gã đã sớm ủng hộ y từ lâu, còn đà chủ phương đông là Tiền Phi Vân và phương nam là Lưu Vân Long đều biết mình không phải là đối thủ của Hàn Tuyết Phong, bèn nhất trí thôi cử Hàn Tuyết Phong ra, Hàn Tuyết Phong khiêm nhượng một hồi rồi cũNg lên đài, tiếp theo đó quả nhiên nhiều người thôi cử Hành trưởng lão ra làm quan ải thứ ba, Bành trưởng lão từ chối ba lần nói rằng:
– Không được không được, truyền công trưởng lão vũ công cao cường hơn tôi nhiều, Lỗ trưởng lão phải ra mới phải!
Lỗ trưởng lão thấy Kim Đại Báo tranh tiên ra thử biết là do Bành trưởng lão phía sau xúi giục bèn cười nói:
– Bành huynh đệ, mọi người đều nhất trí thôi cử ông, xin ông ra làm thôi!
Bành trưởng lão lúc đó mới nói:
– Đã vậy thì nếu Dương huynh đệ thắng hai vị kia trước, tôi sẽ lên đài thỉnh giáo Dương huynh đệ, cũng là để cho các huynh đệ đều tâm phục, có điều ngôi vị bang chủ tại hạ không có khả năng, luận vũ công Lỗ huynh đệ còn hơn tại hạ, luận trí mưu và tài hoa, Ngô huynh đệ và Giản huynh đệ lại phía trên tại hạ quá xa, chức vị bang chủ hãy chọn một trong ba vị mới là phải.
Lỗ trưởng lão cười nói:
– Nếu ông thắng được Dương huynh đệ, chức bang chủ này sẽ là do ông đảm trách, chúng ta đều ủng hộ ông hết lòng,còn Dương huynh đệ mà thắng, y sẽ là tân bang chủ của chúng ta, hãy xem Dương huynh đệ có thắng nổi ông hay không thôi.
Lão đã biết tình hình rõ ràng đâu vào đó, trong bụng nghĩ thầm:
– Bành trưởng lão ơi Bành trưởng lão! Đến ta còn không phải là đối thủ của Dương huynh đệ, ta xem nhà ngươi cũNg không có mấy cơ hội làm được bang chủ.
Nguyên tác: A Chí
Dịch giả: Lê Khắc Tưởng
Bài Cùng Tác Giả:
- Bi Ca Hành trong nhạc cổ điển
- Hoàng Hạc Lâu – Thôi Hiệu
- Tương Tiến Tửu – Lý Bạch
- Cẩm Sắt – Lý Thương Ẩn
- Đăng Quán Tước lâu – Vương Chi Hoán
- Vọng nguyệt hòai viễn – Trương Cửu Linh
- Cận thí thượng Trương thủy bộ – Chu Khánh Dư
- Khiển hòai – Đổ Mục
- Lương Châu từ – Vương Hàn
- Phong kiều dạ bạc – Trương Kế
- Dạ vũ ký bắc – Lý Thương Ẩn
- Đăng Lạc Du nguyên – Lý Thương Ẩn
- Vô Đề – Lý Thương Ẩn
- Xuân hiểu – Mạnh Hạo Nhiên
- Bạc Tần Hòai – Đỗ Mục
- Hành lộ nan – Lý Bạch
- Phú đắc cổ nguyên thảo tống biệt – Bạch Cư Dị
- Hiệp Khách Hành – Lý Bạch
- Tặng Vệ bát xứ sĩ – Đỗ Phủ
- Kim Lũ Khúc – Nạp Lan Tính Đức
- Trường Can Hành – Lý Bạch
0 Bình luận